Em không muốn hôn... Em muốn lên giường

Nam Đà Nẵng

Chào mào Đà Nẵng
đọc xong truyện này thấy bối rối quá,chia sẻ anh em đọc cho buồn hịc hịc
Nó và anh yêu nhau được gần 2 năm rồi. Thời gian vừa qua thực sự nó thấy rất tuyệt diệu. Nó cảm thấy như nó được Thượng Đế ưu ái khi ban tặng anh cho nó. Anh đẹp, tài giỏi và rất đàn ông. Anh nói anh thích ngắm nhìn nó cười, anh yêu nụ cười híp mí của nó. Vì lẽ đó nên suốt 2 năm yêu nhau dù có xảy ra chuyện gì, nó cũng không bao giờ khóc.Một lần anh rủ nó đi dự tiệc cùng. Trong bữa tiệc nó gặp một người đàn ông, bố anh ta là đối tác của anh, và anh ta cứ ngắm nhìn nó. Điều này làm nó rất khó chịu nhưng nó không nói gì.Gần đây công việc của anh gặp chút rắc rối, anh có ít thời gian để chăm sóc nó nhưng nó không giận, nó chỉ thấy thương anh hơn thôi.


Tối hôm đó nó chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của anh, có vẻ như anh đang rất buồn. Anh khóc, anh nói rằng công ty của anh sắp phá sản, anh nói rằng có thể anh sẽ mắc nợ cả trăm triệu. Nghe anh nói chuyện nó chỉ muốn chạy ngay đến ôm lấy anh nhưng nó không thể. Đã gần 12h, nó không thể ra khỏi nhà. Vì thế nó cảm thấy mình thật bất lực và vô dụng khi chỉ có thể an ủi anh những câu bình thường như một người bạn.

Một tuần sau đó nó hẹn anh ra gặp mặt:

-Anh này, chúng mình chia tay nhé! -Nó nói với khuôn mặt không chút cảm xúc, còn anh thì như vừa bị sét đánh, trân trân nhìn nó. Anh không nói gì, cũng không hỏi nó lý do chia tay. Anh nghĩ giờ mình chỉ là một kẻ bất tài vô dụng đang nợ nần chồng chất, có lẽ nên giải thoát cho nó.

-Cho anh hôn em lần cuối được không?

-Em không muốn hôn, em muốn lên giường!

-Không được, sau này em còn phải lấy chồng nữa.Anh buồn bã nói. Nó nhìn xoáy sâu vào đôi mắt anh. Bằng một ma lực không thể chối từ, đêm đó nó đã trở thành người đàn bà của anh.Sáng hôm sau tỉnh dậy nó đã đi.

Bên cạnh anh chỉ còn bông hoa hồng sắp héo úa đè lên những giọt máu đỏ sẫm trên nền ga trắng. Anh ngồi bần thần một lúc lâu. Bỗng điện thoại áo có tin nhắn, là số của nó. “Em yeu anh!” Anh như chết đứng, ngay lập tức anh gọi lại thì đã thành thuê bao. Anh không hiểu nổi nó đang nghĩ gì nữa, nhưng nó làm anh phát điên. Anh không đi tìm nó mà chuyên tâm vào làm ăn. Có một công ty đồng ý đầu tư để giúp công ty khỏi đà phá sản.Thời gian sau anh gặp lại nó, xinh đẹp, ăn chơi và sành điệu hơn tỉ lần. Anh được biết hiện nó đang cặp với một công tử rất giàu, giàu hơn anh. À ra vậy, anh cười thầm, hoá ra người mà anh đã từng rất rất yêu cũng chỉ vậy thôi.

Hơn một năm sau anh lấy vợ, một người phụ nữ chín chắn, điềm đạm nhưng cô ấy không có nụ cười híp mí như nó, cô ấy yếu đuối hay khóc, và cô ấy không còn trinh. Anh không trách và dằn hắt vợ. Anh nghĩ về những giọt máu trên ga giường ngày hôm đó. Có lẽ đây là cái giá anh phải trả.Giờ đây công việc của anh đang tiến triển rất tốt, gia đình rất hạnh phúc, duy chỉ có điều đứa con gái của anh khi mới sinh ra đã bị viêm võng mạc nên mất khả năng nhìn. Vợ chồng anh rất đau khổ vì điều đó, hai người luôn hi vọng có một nhà hảo tâm nào đó sẽ hiến tặng mắt cho bé.Anh tình cờ gặp lại nó sau 3 năm mất liên lạc. Giờ trông nó đẹp hơn, dịu dàng hơn và đàn bà hơn.

-Lâu lăm không gặp, em dạo này sao rồi?

-Em vẫn khoẻ, em lấy chồng và định cư luôn ở Mĩ. Thế còn anh thì sao?

-Anh cũng kết hôn rồi…Anh kể về đứa con mới 1 tuổi bị mù của mình cho nó.
Lần thứ hai nó thấy anh khóc. Lần thứ nhất khi công ty anh sắp phá sản. Ừhm, anh chưa bao giờ khóc vì nó, chưa bao giờ.Không khí trở nên nặng nề và căng thẳng.

Cuối cùng nó là người kết thúc:

-Mai em phải về Mĩ rồi, em xin phép về trước chuẩn bị hành lý. Anh đừng buồn nhé, rồi bé sẽ khoẻ mạnh lại thôi.

Anh cười, một nụ cười rất buồn.Mấy ngày sau anh nhận được tin từ bệnh viện là có người hiến mắt cho con gái anh. Không có lời nào diễn tả được niềm hạnh phúc và vui mừng của vợ chồng anh lúc này. Anh không được biết người hiến mắt là ai nhưng anh vô cùng cảm kích và thầm cảm ơn người đó rất nhiều.

Một tháng sau ca phẫu thuật, con gái anh đã có thể tự nhìn cuộc sống bằng chính đôi mắt của nó.Vào một ngày, anh nhận được một hộp quà do không rõ người tặng gửi đến, trong đó là một cuốn sổ nhật ký và một lá thư. Không biết có sự thôi thúc gì mà anh ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc và đọc hết…

Lá thư là của một người đàn ông “Tôi không muốn gửi cuốn sổ này cho anh, cô ấy cũng không muốn, nhưng lương tâm tôi bắt ép tôi phải làm, nếu không tôi sẽ không sống nổi quãng đời còn lại. Cô ấy là một người phụ nữ tốt, anh thật may mắn khi được cô ấy yêu như vậy!”

Là nó, trang đầu tiên anh mở ra là ảnh hai người chụp nhân kỉ niệm một năm yêu nhau.

“Ngày…tháng…năm…Hôm nay em thấy anh khóc qua điện thoại, em chỉ muốn chạy ngay đến để ôm chặt lấy anh nhưng em không thể, em xin lỗi, em thật vô dụng…”

“Ngày…tháng…năm…Thật kinh khủng, có người đàn ông tìm em và nói nếu em đồng ý làm người tình của anh ta thì anh ta sẽ giúp công ty anh khỏi bị phá sản. Em rất yêu anh, em không thể phản bội anh, nhưng em càng không thể thấy anh khổ sở, khó khăn mà không giúp gì được như thế…”

“Ngày…tháng…năm…Hôm nay em quyết định chia tay, em nói muốn lên giường với anh. Anh nhìn em giống như em là 1 con điếm rẻ tiền thèm khát dục vọng vậy. Em đâu muốn thế, em chỉ muốn dành tặng cái thứ quý giá nhất cho người em yêu thôi. Nếu không em sợ em sẽ hư hỏng với bất kỳ người đàn ông xấu xa nào mất…”

“Ngày…tháng…năm…Người đàn ông đó rất quan tâm và yêu thương em nhưng không làm em quên đi hình ảnh của anh được. Dù không yêu, em vẫn đồng ý kết hôn với người ấy như để trả nợ. Anh ơi, cuộc đời sao mà bất công thế, tạo hoá đang trêu ngươi em. Ngày em đi mua nhẫn cưới cũng là ngày em biết mình bị ung thư cổ tử cung. Nếu phẫu thuật em sẽ không chết nhưng sẽ mất đi khả năng làm mẹ. Còn gì đau khổ hơn với người phụ nữ không thể sinh con? Và sau ca phẫu thuật, em đã rời bỏ anh ấy, để anh ấy có thể cưới một cô vợ theo đúng nghĩa…”

“Ngày…tháng…năm…Em đã trở thành một con điếm cao cấp anh ạ! Em sẵn sàng lên giường với bất cứ người đàn ông nào cho em tiền. Em cặp với rất nhiều đại gia, cuộc sống của em trở nên buông thả và sa đoạ đến không ngờ. Những lúc mệt mỏi và tuyệt vọng, em luôn nhớ đến anh, em thực sự rất nhớ anh…”

“Ngày…tháng…năm…Hôm nay em được biết mình chẳng còn sống được bao nữa anh à. Vết mổ lần trước bị nhiễm trùng, di căn lên cả vùng bụng. Buồn thật, cuộc đời đúng là đang rẻ rúng em mà. Mà thôi, dù sao em sống thế này đủ rồi, em không muốn tiếp tục nữa, nhưng trước khi chết em muốn gặp lại anh, một lần thôi…”

“Ngày…tháng…năm…Đây là lần thứ 2 em thấy anh khóc. Đứa con gái bé bỏng tội nghiệp của anh bị mù, có lẽ anh đau lòng lắm! Thấy anh buồn như vậy trái tim em như muốn vỡ tan ra vậy…”

“Ngày…tháng…năm….Hôm nay tròn 5 năm chúng ta yêu nhau, và cũng sẽ là ngày em kết thúc cuộc đời đau khổ này. Dù sao em cũng không cần đến đôi mắt này nữa, em sẽ tặng nó cho con gái anh, để em mãi mãi được ngắm nhìn anh. Lời cuối em muốn nói rằng em rất rất yêu anh. Vĩnh biệt anh!”

Đọc xong quyển nhật kí gần 3 năm đầy đau khổ và nước mắt của nó, anh dường như chết ngay tại lúc đó. Anh không ngờ nó lại yêu anh nhiều như thế, anh mắc nợ nó quá nhiều. Trong vô thức, nước mắt anh rơi, lần này là vì nó nhưng nó mãi mãi không bao giờ thấy được nữa.Anh vào phòng, vợ anh đang ngủ, anh đến gần cái nôi của con gái. Đứa con của anh vẫn đang mở to đôi mắt để nhìn mọi thứ xung quanh. Thấy bố, con bé khẽ cười, nụ cười híp mí vô cùng đáng yêu. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán con một cái, nước mắt anh rơi ướt cả gối của con. Anh lại gần giường kéo chăn lên cho vợ rồi ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau vợ anh tìm thấy trong phòng làm việc của anh 2 tờ giấy. Một là đơn từ chức, hai là đơn ly hôn. Tất cả tài sản và căn nhà anh để lại hết cho vợ con, nhưng anh đi đâu thì không một ai biết….

 
Sửa lần cuối:

luongdd

Chào Mào Danh Dự
Khi yêu họ có thể dâng hiến tất cả những gì có thể cho tình yêu, vậy mới là tình yêu đích thực
 

VipClub

Vua Chào Mào
Nổi đau mất mát quá lớn. 1 tình yêu cao đẹp . hi sinh tất cả vì tình yêu. quả thật đáng trân trọng bày viết này.
quá hay và sâu sắc .
 

Nam Đà Nẵng

Chào mào Đà Nẵng
Khi yêu họ có thể dâng hiến tất cả những gì có thể cho tình yêu, vậy mới là tình yêu đích thực
hi bác lương từng trải quá,sang năm em ra hà nội,nhất định ghé thăm bác,chúc bác năm mới sức khoẻ,hạnh phúc
 

chaomaonghean

New member
Năm hết Tết đến
Chúc ông chúc bà
Chúc cha chúc mẹ
Chúc cô chúc cậu
Chúc chú chúc dì
... Chúc anh chúc chị
Chúc luôn các em
Chúc cả các cháu
Dồi dào sức khoẻ
Có nhiều niềm vui
Tiền giấy đầy bao
Đi ăn được khao
Về nhà người rước
Tiền vô như nước
Tình vào đầy tim
Chăn ấm nệm êm
Sung sướng ban đêm
Hạnh phúc ban ngày
Luôn luôn gặp may
Mùa xuân xin chúc
Khúc ca an bình
Năm mới phát tài
Vạn sự như ý
Già trẻ lớn bé
Đầy ắp tiếng cười
Trên mặt ngời ngời
Tràn đầy hạnh phúc
Xuân đến hy vọng
Ấm no mọi nhà
Kính chúc ông bà
Sống lâu trăm tuổi
Kính chúc ba mẹ
Sức khoẻ dồi dào
Đôi lứa yêu nhau
Càng thêm nồng ấm
Các em bé nhỏ
Học giỏi chăm ngoan
Chúc Tết mọi người
Năm mới hoan hỉ
Gặp nhiều niềm vui…
Suốt năm con Rắn.
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
nam đà nẵng:
"đọc xong truyện này thấy bối rối quá,chia sẻ anh em đọc cho vui hịc hịc
Nó và anh yêu nhau được gần 2 năm rồi. Thời gian vừa qua thực sự nó thấy rất tuyệt diệu. Nó cảm thấy như nó được Thượng Đế ưu ái khi ban tặng anh cho nó. Anh đẹp, tài giỏi và rất đàn ông. Anh nói anh thích ngắm nhìn nó cười, anh yêu nụ cười híp mí của nó. Vì lẽ đó nên suốt 2 năm yêu nhau dù có xảy ra chuyện gì, nó cũng không bao giờ khóc.Một lần anh rủ nó đi dự tiệc cùng. Trong bữa tiệc nó gặp một người đàn ông, bố anh ta là đối tác của anh, và anh ta cứ ngắm nhìn nó. Điều này làm nó rất khó chịu nhưng nó không nói gì.Gần đây công việc của anh gặp chút rắc rối, anh có ít thời gian để chăm sóc nó nhưng nó không giận, nó chỉ thấy thương anh hơn thôi.


Tối hôm đó nó chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của anh, có vẻ như anh đang rất buồn. Anh khóc, anh nói rằng công ty của anh sắp phá sản, anh nói rằng có thể anh sẽ mắc nợ cả trăm triệu. Nghe anh nói chuyện nó chỉ muốn chạy ngay đến ôm lấy anh nhưng nó không thể. Đã gần 12h, nó không thể ra khỏi nhà. Vì thế nó cảm thấy mình thật bất lực và vô dụng khi chỉ có thể an ủi anh những câu bình thường như một người bạn.

Một tuần sau đó nó hẹn anh ra gặp mặt:

-Anh này, chúng mình chia tay nhé! -Nó nói với khuôn mặt không chút cảm xúc, còn anh thì như vừa bị sét đánh, trân trân nhìn nó. Anh không nói gì, cũng không hỏi nó lý do chia tay. Anh nghĩ giờ mình chỉ là một kẻ bất tài vô dụng đang nợ nần chồng chất, có lẽ nên giải thoát cho nó.

-Cho anh hôn em lần cuối được không?

-Em không muốn hôn, em muốn lên giường!

-Không được, sau này em còn phải lấy chồng nữa.Anh buồn bã nói. Nó nhìn xoáy sâu vào đôi mắt anh. Bằng một ma lực không thể chối từ, đêm đó nó đã trở thành người đàn bà của anh.Sáng hôm sau tỉnh dậy nó đã đi.

Bên cạnh anh chỉ còn bông hoa hồng sắp héo úa đè lên những giọt máu đỏ sẫm trên nền ga trắng. Anh ngồi bần thần một lúc lâu. Bỗng điện thoại áo có tin nhắn, là số của nó. “Em yeu anh!” Anh như chết đứng, ngay lập tức anh gọi lại thì đã thành thuê bao. Anh không hiểu nổi nó đang nghĩ gì nữa, nhưng nó làm anh phát điên. Anh không đi tìm nó mà chuyên tâm vào làm ăn. Có một công ty đồng ý đầu tư để giúp công ty khỏi đà phá sản.Thời gian sau anh gặp lại nó, xinh đẹp, ăn chơi và sành điệu hơn tỉ lần. Anh được biết hiện nó đang cặp với một công tử rất giàu, giàu hơn anh. À ra vậy, anh cười thầm, hoá ra người mà anh đã từng rất rất yêu cũng chỉ vậy thôi.

Hơn một năm sau anh lấy vợ, một người phụ nữ chín chắn, điềm đạm nhưng cô ấy không có nụ cười híp mí như nó, cô ấy yếu đuối hay khóc, và cô ấy không còn trinh. Anh không trách và dằn hắt vợ. Anh nghĩ về những giọt máu trên ga giường ngày hôm đó. Có lẽ đây là cái giá anh phải trả.Giờ đây công việc của anh đang tiến triển rất tốt, gia đình rất hạnh phúc, duy chỉ có điều đứa con gái của anh khi mới sinh ra đã bị viêm võng mạc nên mất khả năng nhìn. Vợ chồng anh rất đau khổ vì điều đó, hai người luôn hi vọng có một nhà hảo tâm nào đó sẽ hiến tặng mắt cho bé.Anh tình cờ gặp lại nó sau 3 năm mất liên lạc. Giờ trông nó đẹp hơn, dịu dàng hơn và đàn bà hơn.

-Lâu lăm không gặp, em dạo này sao rồi?

-Em vẫn khoẻ, em lấy chồng và định cư luôn ở Mĩ. Thế còn anh thì sao?

-Anh cũng kết hôn rồi…Anh kể về đứa con mới 1 tuổi bị mù của mình cho nó.
Lần thứ hai nó thấy anh khóc. Lần thứ nhất khi công ty anh sắp phá sản. Ừhm, anh chưa bao giờ khóc vì nó, chưa bao giờ.Không khí trở nên nặng nề và căng thẳng.

Cuối cùng nó là người kết thúc:

-Mai em phải về Mĩ rồi, em xin phép về trước chuẩn bị hành lý. Anh đừng buồn nhé, rồi bé sẽ khoẻ mạnh lại thôi.

Anh cười, một nụ cười rất buồn.Mấy ngày sau anh nhận được tin từ bệnh viện là có người hiến mắt cho con gái anh. Không có lời nào diễn tả được niềm hạnh phúc và vui mừng của vợ chồng anh lúc này. Anh không được biết người hiến mắt là ai nhưng anh vô cùng cảm kích và thầm cảm ơn người đó rất nhiều.

Một tháng sau ca phẫu thuật, con gái anh đã có thể tự nhìn cuộc sống bằng chính đôi mắt của nó.Vào một ngày, anh nhận được một hộp quà do không rõ người tặng gửi đến, trong đó là một cuốn sổ nhật ký và một lá thư. Không biết có sự thôi thúc gì mà anh ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc và đọc hết…

Lá thư là của một người đàn ông “Tôi không muốn gửi cuốn sổ này cho anh, cô ấy cũng không muốn, nhưng lương tâm tôi bắt ép tôi phải làm, nếu không tôi sẽ không sống nổi quãng đời còn lại. Cô ấy là một người phụ nữ tốt, anh thật may mắn khi được cô ấy yêu như vậy!”

Là nó, trang đầu tiên anh mở ra là ảnh hai người chụp nhân kỉ niệm một năm yêu nhau.

“Ngày…tháng…năm…Hôm nay em thấy anh khóc qua điện thoại, em chỉ muốn chạy ngay đến để ôm chặt lấy anh nhưng em không thể, em xin lỗi, em thật vô dụng…”

“Ngày…tháng…năm…Thật kinh khủng, có người đàn ông tìm em và nói nếu em đồng ý làm người tình của anh ta thì anh ta sẽ giúp công ty anh khỏi bị phá sản. Em rất yêu anh, em không thể phản bội anh, nhưng em càng không thể thấy anh khổ sở, khó khăn mà không giúp gì được như thế…”

“Ngày…tháng…năm…Hôm nay em quyết định chia tay, em nói muốn lên giường với anh. Anh nhìn em giống như em là 1 con điếm rẻ tiền thèm khát dục vọng vậy. Em đâu muốn thế, em chỉ muốn dành tặng cái thứ quý giá nhất cho người em yêu thôi. Nếu không em sợ em sẽ hư hỏng với bất kỳ người đàn ông xấu xa nào mất…”

“Ngày…tháng…năm…Người đàn ông đó rất quan tâm và yêu thương em nhưng không làm em quên đi hình ảnh của anh được. Dù không yêu, em vẫn đồng ý kết hôn với người ấy như để trả nợ. Anh ơi, cuộc đời sao mà bất công thế, tạo hoá đang trêu ngươi em. Ngày em đi mua nhẫn cưới cũng là ngày em biết mình bị ung thư cổ tử cung. Nếu phẫu thuật em sẽ không chết nhưng sẽ mất đi khả năng làm mẹ. Còn gì đau khổ hơn với người phụ nữ không thể sinh con? Và sau ca phẫu thuật, em đã rời bỏ anh ấy, để anh ấy có thể cưới một cô vợ theo đúng nghĩa…”

“Ngày…tháng…năm…Em đã trở thành một con điếm cao cấp anh ạ! Em sẵn sàng lên giường với bất cứ người đàn ông nào cho em tiền. Em cặp với rất nhiều đại gia, cuộc sống của em trở nên buông thả và sa đoạ đến không ngờ. Những lúc mệt mỏi và tuyệt vọng, em luôn nhớ đến anh, em thực sự rất nhớ anh…”

“Ngày…tháng…năm…Hôm nay em được biết mình chẳng còn sống được bao nữa anh à. Vết mổ lần trước bị nhiễm trùng, di căn lên cả vùng bụng. Buồn thật, cuộc đời đúng là đang rẻ rúng em mà. Mà thôi, dù sao em sống thế này đủ rồi, em không muốn tiếp tục nữa, nhưng trước khi chết em muốn gặp lại anh, một lần thôi…”

“Ngày…tháng…năm…Đây là lần thứ 2 em thấy anh khóc. Đứa con gái bé bỏng tội nghiệp của anh bị mù, có lẽ anh đau lòng lắm! Thấy anh buồn như vậy trái tim em như muốn vỡ tan ra vậy…”

“Ngày…tháng…năm….Hôm nay tròn 5 năm chúng ta yêu nhau, và cũng sẽ là ngày em kết thúc cuộc đời đau khổ này. Dù sao em cũng không cần đến đôi mắt này nữa, em sẽ tặng nó cho con gái anh, để em mãi mãi được ngắm nhìn anh. Lời cuối em muốn nói rằng em rất rất yêu anh. Vĩnh biệt anh!”

Đọc xong quyển nhật kí gần 3 năm đầy đau khổ và nước mắt của nó, anh dường như chết ngay tại lúc đó. Anh không ngờ nó lại yêu anh nhiều như thế, anh mắc nợ nó quá nhiều. Trong vô thức, nước mắt anh rơi, lần này là vì nó nhưng nó mãi mãi không bao giờ thấy được nữa.Anh vào phòng, vợ anh đang ngủ, anh đến gần cái nôi của con gái. Đứa con của anh vẫn đang mở to đôi mắt để nhìn mọi thứ xung quanh. Thấy bố, con bé khẽ cười, nụ cười híp mí vô cùng đáng yêu. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán con một cái, nước mắt anh rơi ướt cả gối của con. Anh lại gần giường kéo chăn lên cho vợ rồi ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau vợ anh tìm thấy trong phòng làm việc của anh 2 tờ giấy. Một là đơn từ chức, hai là đơn ly hôn. Tất cả tài sản và căn nhà anh để lại hết cho vợ con, nhưng anh đi đâu thì không một ai biết…."




Chào nam đà nẵng!

Người yêu chia tay anh vì công việc khó khăn , sắp phá sản, anh thì cảm thấy mình không xứng đáng. Rồi cô gái nói lời chia tay. Trước khi chia tay cô gái cũng đã chứng minh tình yêu dành cho anh.
Sau khi chia tay. Từ 1 vết, cô gái trượt dài. Ung thư cổ tử cung là hậu quả của rất nhiều cuộc tình. Âu cũng là số phận.

Người yêu cũ, trước khi mất đã tặng đôi mắt cho con gái anh ta. Anh ta lặng lẽ bỏ công việc và vợ con, rồi mất tích . Chẳng khác nào gây đau khổ cho họ, không nên như thế. Vì cuộc đời vốn quá nhiều khổ đau.

Mình không thích cách kết thúc câu chuyện .
Mình xin phép tác giả, có đoạn kết khác:

......Anh lại gần giường kéo chăn lên cho vợ rồi ra khỏi phòng. Anh lang thang thẫn thờ, anh hứa với lòng không cho vợ con biết, bí mật này chỉ mình anh biết, âm thầm viếng mộ cô ấy. Rồi cuộc sống với bao lo toan lại tiếp tục, chuyện công ty cứ quay cuồn. Anh đầu tư vào bất động sản.

Như có sự phù hộ của cô ấy, anh liên tục thắng lớn và trở thành đại gia. Cô con gái bé bỏng ngày nào, giờ đã vào cấp 3, đôi mắt cười híp, xinh xắn. Anh thương con gái gấp nhiều lần tình cảm của một người cha dành cho con. Ngày con gái tốt nghiệp, rồi vào đại học. Tiễn con đi xa, cô bé chào cha bằng nụ cười híp mí. Nước mắt anh rơi như con trẻ, sao không ai hiểu cùng anh!

Rồi tuổi cập kê cũng đến, cô gái yêu chàng trai cùng trường, vừa tốt nghiệp- "anh ta rất đàn ông, học giỏi, anh ấy có công ty riêng. Anh ấy nói yêu nụ cười híp của con"- trong email gửi cho cha cô bé viết.

Hai năm sau
"Bố ơi, công ty anh ấy thua lỗ, sắp phá sản, có thể đi tù vì nợ ngân hàng, con muốn nói lời chia tay mặc dù con rất yêu anh ấy.Hơn nữa có nhiều người muốn đến với con."- Cô bé gọi điện thoại cho cha." Không được, con phải tiếp tục động viên anh ấy vượt qua khó khăn"-Người cha trả lời.

Sau khi tìm hiểu Công ty bạn trai con gái, người cha quyết định rót vốn để vực dậy công ty. Và thành công. Cảm kích trước tấm lòng người cha, đôi trẻ nên duyên vợ chồng, công ty càng ngày càng thành công.

ngày ...tháng ...năm, người cha qua đời trong sự thương nhớ của mọi người bời cuộc sống mẫu mực, tình nghĩa.


Ngày ...tháng ...năm, trong khi chuẩn bị xây nhà mới, di dời két sắt, cô con gái thấy gói gì đó gói rất kĩ giấu dưới đáy két, cô ta tò mò mở ra xem. Rồi bí mật chôn giấu bấy lâu của người cha dần hiện rõ trên trên đôi mắt đỏ hoe của cô gái.
 

Nam Đà Nẵng

Chào mào Đà Nẵng
chào bác chào mào bổi,bài viết của bác thật trừu tượng và có hậu,trong thời gian ngắn mà bác viết thêm được đoạn văn như vậy quả không đơn giản,nhưng theo ý kiến của riêng em thì bài văn này hay 1 phần nằm ở đoạn kết,nó làm người đọc hụt hẫng,tiếc nuối xen lẫn tò mò,trên đời này cái gì cũng vậy bác ạ,cái gì làm ta thoả mãn nó sẽ nhanh chán còn cái gì nó bất ngờ và thiếu thiếu người ta sẽ nhớ lâu hơn.............thân bác
P/S: bác nói (Ung thư cổ tử cung là hậu quả của rất nhiều cuộc tình) kaka buồn cười quá..........cái này nên hỏi bác sỹ phụ khoa thôi bác ạ :eek:
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
Bác Nam lên google mà tìm hiểu về căn bệnh này, trước đây mình có học, và tìm hiểu về bệnh này, phụ nữ bị ung thư cổ tử cung thường có nhiều bạn tình, quan hệ bừa, hihi.
 

Nam Đà Nẵng

Chào mào Đà Nẵng
Bác Nam lên google mà tìm hiểu về căn bệnh này, trước đây mình có học, và tìm hiểu về bệnh này, phụ nữ bị ung thư cổ tử cung thường có nhiều bạn tình, quan hệ bừa, hihi.
hi em ko phản bác vấn đề này bác ạ,em chỉ thấy bác hiểu rõ bệnh này nên buồn cười thôi chứ ko có ý gì đâu nha :)
 

caube1002

New member
tôi tin rằng anh này sẽ đi theo tình yêu đích thực của anh ấy! nhưng đó không phải là quyết định sáng suốt, anh này bị tình cảm lấn át lý trí rồi. thật sự dưới suối vàng cô ấy không muốn A làm như vậy. mà cô ấy muốn tiếp tục được nhìn thấy A sống trong HP, và mỗi khi nhìn cô con gái là A lại nhớ đến cô ấy. 1 câu chuyện cảm động và 1 kết thúc như phim Hàn Quốc.hihi
cái kết mà bác Chào Mào Bổi viết cũng khá hay. như vậy cuộc sống mới tốt đẹp.
 

laohacrom

New member
"Tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh người con gái ấy, người con gái đứng dưới ánh mặt trời, nghiêng gương mặt bị nắng chiếu hồng - bình yên như một làn gió thanh tân giữa trưa nồng oi ả. Nàng rất ít cười, nhưng mỗi khi nàng cười sẽ như bồ công anh bị gió thổi tan, bay nhẹ khắp nơi nơi… Nàng, mang một cái tên rất đẹp - Hạ Âu."
Đây giống như là bản tóm tắt cuốn tiểu thuyết "Xin lỗi em chỉ là con đĩ" của Tào Đình. Đời thằng đàn ông thật HP khi có đc 1 người đàn bà yêu thương mình như thế, mềnh cũng đã từng có, song phàm những gì đẹp đẽ cũng thật quá mỏng manh ...
 

doanlengoc

Quản lý nhiều BOX
"Tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh người con gái ấy, người con gái đứng dưới ánh mặt trời, nghiêng gương mặt bị nắng chiếu hồng - bình yên như một làn gió thanh tân giữa trưa nồng oi ả. Nàng rất ít cười, nhưng mỗi khi nàng cười sẽ như bồ công anh bị gió thổi tan, bay nhẹ khắp nơi nơi… Nàng, mang một cái tên rất đẹp - Hạ Âu."
Đây giống như là bản tóm tắt cuốn tiểu thuyết "Xin lỗi em chỉ là con đĩ" của Tào Đình. Đời thằng đàn ông thật HP khi có đc 1 người đàn bà yêu thương mình như thế, mềnh cũng đã từng có, song phàm những gì đẹp đẽ cũng thật quá mỏng manh ...

Bác Nam có câu chuyện rất hay, và mình xin giới thiệu bác 1 tác phẩm cũng rất hay đó là: " Xin lỗi em chỉ là con đĩ". Trên mạng có đó bác, mình đã đọc tác phẩm này rồi.
 

minhtuan211

New member
Đúng thật,sao bao giờ kỉ niệm nhớ nhiều nhất của tình yêu luôn là kỉ niệm buồn,có những người sống với hiện tại với niềm vui hiện tại,họ luôn nghĩ những gì đã chôn vào quá khứ sẽ mãi được chôn vùi nhưng ko...nó chỉ nằm yên để một ngày trở lại với một cảm xúc ko thể tả bằng lời.Câu chuyện của bác hay nhưng buồn ghê, giờ yêu toàn gì đâu ko,ko như thời trước đây nữa,loạn.
 

Nam Đà Nẵng

Chào mào Đà Nẵng
thân gởi bác doanlengoc " Xin lỗi em chỉ là con đĩ"là tác phẩm đã lâu lắm rồi,hầu như ai cũng từng đọc qua nó,đó là 1 tác phẩm hay và sâu sắc...................
 
Top