Tâm sự lúc nửa đêm

luongdd

Chào Mào Danh Dự
Đây là bài tâm sự của mình đã viết trên một diễn đàn khác đã lâu, hôm nay mình xin chia sẻ cùng mọi người, và nhân đây cũng mong ae có gì khó nói thì vào đây tâm sự nhé


Vâng, tôi muốn tâm sự với tất cả mọi người trong tư cách MỘT NGƯỜI ĐÃ TỪNG LÀM MOD
Mấy ngày trước tôi đã định viết 1 bài mang tựa đề "Quyền lực ảo" nhưng vì 1 số lí do nhạy cảm, tôi quyết định im lặng

Dù vậy, hôm nay tôi vẫn quyết định viết bài này và post vào đây, để hi vọng mọi người sẽ có cái nhìn đầy đủ hơn , thông cảm hơn cho những người đang mang trách nhiệm cái nick được sơn phết màu, đồng thời tôi cũng muốn gửi đến các mods một thông điệp chung : các bạn hãy đứng vào trường hợp của mems để giải quyết tình huống và thông cảm cho họ

Có thể là bạn sẽ cười tôi vô duyên, vì tôi chỉ là MODERATOR , chức vụ nhỏ nhất của dd, nhưng tôi nghĩ, dù sao đó cũng là cầu nối từ BQT đến mems, và mong các bạn bỏ qua nếu tôi có đề cập đến điều gì không phải

Trước tiên, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến tất cả mọi người, tất cả mems nào trước đây vẫn còn ấm ức với những xử lí của riêng mod, vì trong quá trình xử lí không thể tránh khỏi sai sót cũng như mình phải tuân theo đúng nội quy 4rum, nên biết là nhiều khi làm các bạn thấy phiền. Một lần nữa mong các bạn thông cảm

Và, tôi xin đứng ở cương vị mod để cảm ơn tất cả mọi người đã tham gia vào diễn đàn, đã đóng góp cho diễn đàn
Tôi vẫn nhớ trong thời gian tôi làm mod, cũng gặp những trở ngại nhất định, nhưng k thể phủ nhận rằng nick xanh cũng đã mang lại cho tôi nhiều tình cảm tốt đẹp với nhiều mems trên diễn đàn
các bạn ơi, mong các bạn hiểu cho riêng bản thân tôi nếu tôi có sai sót nhé. 4rum có nội quy của 4rum, tôi không thể làm khác được, đôi khi biết là các bạn sẽ ấm ức, nhưng nếu sân chơi mà k có nội quy thì sẽ loạn mất
Chín người thì mười ý
Khi tôi xử lí 1 vi phạm, cách các bạn phản ứng cũng rất khac nhau
Có những mem rất dễ thương, gửi pm lại xin lỗi tôi hẳn hoi, bảo là sẽ không vi phạm nữa. Đây thường là những mem mới vào diễn đàn, cũng có những mem chơi lâu nhưng tinh cờ phạm luật, số này ít thôi. Tôi rất quý những mem như thế, thường tôi gửi pm lại để giải thích và đôi khi tôi tăng họ 1 món quà, cùng 1 lời chúc ( nhưng tôi k rút lại quyết định xử lí của mình đâu nhé )
Và qua đó, tôi có thêm dc nhiều bạn, hihihi, tôi rất cảm ơn những "nạn nhân" của "đao phủ cleo" ngày ấy đã thông cảm cho mình.

Tuy nhiên, cũng có những mem không hề thông cảm cho tôi, họ có thể tức giận, và pm chửi tục. Tôi ngán những mems này lắm, tức điên lên ấy chứ, và thườing cách xử lí của tôi là giữ im lặng, vì chả ai có thể chửi mãi dc
4.gif
. Ơn trời, trường hợp này cực kì ít, tôi mới chỉ gặp đúng 1 lần duy nhất. Còn về chuyện mem không hài lòng với mình thì đành chịu, vì mod không thể đi ngược lại quy định của 4rum được

Có những khi mems nhờ tôi edit lại bài giùm, hoạc del bài hay topic, tôi chưa bao h từ chối 1 trường hợp nào. Nếu vào đúng box tôi quản lí thì tôi sẽ xử lí ngay , còn nếu rơi bào box khác thì tôi sẽ pm nhờ mod box đấy xử lí giùm , rồi báo lại cho mem họ an tâm
Vì tôi quan niệm rằng, phải cần họ mới nhờ đến mình, và mình có nhiệm vụ giúp họ , đó cũng là trách nhiệm ở 4rum của mod, ngoài nhiệm vụ xử lí bài vi phạm
Mình là Mod? Uh đúng rồi, mình là Mod và mình có quyền, nhưng trong các bạn có ai đã từng làm Mod chưa? Biết cái quyền của Mod chưa? Xóa bài, close topic hay ban? Các bạn Mod thứ cho mình nói thẳng một câu: "Mod chẳng khác gì là người dọn rác".

Chuyện gì cũng đem Mod ra bàn, mắng chửi. Các bạn nghĩ tụi mình làm Mod sướng lắm àh? Có lương àh? Tụi mình phải thức đến 1h-2h sáng hằng ngày để tổng hợp lại, dọn rác lại cho các bạn dễ theo dõi các chủ đề quan trọng, để tìm thấy điều mình muốn. Tụi mình đã "bò" xuống lau sàn thế mà các bạn lại nỡ lòng nào không chịu phủi chân trước khi bước lên?

Còn vấn đề lương, uh thì tụi mình có lương, nhưng lương bao nhiêu các bạn có biết không? chúng mình đã tập trung vào cái box b
áo lỗi xóa những bài "spam", xóa những bài "nhảm", "dư thừa"... để làm gì? Để cho các bạn nói một câu " Uh thì người ta là Mod, Smod nên người ta có quyền, muốn sao cũng được" hay là các bạn biết được rằng tụi mình làm cũng chính vì các bạn?

Ng
ày đêm suy nghĩ ra những chđề mới cho các bạn hào hứng khi tham gia diễn đàn, các bạn có bao giờ đặt mình vào vị trí của chúng tôi chưa hay chỉ biết đem những cái không hay không tốt ra bêu rếu! Mod cũng là ng ười chứ đâu phải cái máy!
l
úc tốt đẹp có ai nói gì không? hay là đợi đến lúc có chuyện rồi hùa nhau vào nói như thế? 1 buổi tối mà có gần 3. 4 cái topic nói vnhững vấn đề khôngđúng trọng tâm! trong khi đó box do mình quản lý đã có nội quy rõ ràng !


Mình có những dòng tâm sự ấy thôi, , mong là các bạn có những trải nghiệm thú vị khi thm gia d
iễn đàn! Mình xin nói lại là mình không nói tất cả các bạn, chỉ nói những người chỉ biết "ăn theo" chứ chẳng chịu suy nghĩ gì!

Chúng mình là Mod, chúng mình chỉ mong muốn kết nối các bạn với di
ễn đàn và thành viên khác



Tôi cảm ơn members, cảm ơn những người đã đến với 4rum nói chung và những người bạn của tôi nói riêng, tuy 4rum là chốn ảo nhưng tình cảm là thật, phải k ạ ?
Thân chào tất cả các bạn, chúc một ngày tốt lành!


 

Bav4ever

New member
Đọc dc bài tâm sự của anh em cũng thấy thêm những khó khăn của các mod. Em thích câu:" 4rum là ảo nhưng tình cảm là thật" của bác lắm lắm. Cho em xin lỗi anh vì trc đây đã có những suy nghĩ ko đúng về anh dù đó chỉ là suy nghĩ. Tại nhìn mặt anh ... quá em cứ nghĩ anh khó tính khó gần, em còn gửi tn mà ko thấy anh nt lại nên dù biết và gặp anh trên quán đảo rất nhiều lần mà ko dám hỏi han. Qua những bài post trên diễn đàn và nhất là qua bài viết này em đã nhận ra trc đây mình đã sai. Một lần nữa xin lỗi anh và mong rằng lần sau nhìn thấy anh trên quán đảo em có đủ tự tin ra chào anh và học hỏi chút kinh nghiệm chăm chim vì em mới chơi dc vài tháng thôi ạ
 

nguyenhaiabc

Not Alone
Cãm ơn anh Lương đả tâm sự nòi lòng của mình, nhân đây em xin mượn Topic này post tâm Sự của riêng em ( bài này đả post rồi) nhung em tap trung vào topic voi anh luôn nha

Tâm sự của hướng dẫn viên du lịch

Các bạn thân mến,

Khi mới vào nghề, chắc là nhiều bạn cũng có tâm trạng giống tôi. Nhiệt huyết của tuổi trẻ lúc nào cũng căng tràn trong bầu ngực, chẳng cần biết khó khăn gian khổ phía trước thế nào chỉ cần được đi là sướng lắm rồi. Có đêm hồi hộp để lo cho tour ngày mai chẳng thể nào mà chợp măt được, giống y như cái thời đêm nằm háo hức chờ ngày mai chủ nhật b
ố mẹ cho đi ăn kem . Nhớ mãi kỷ niệm của những chuyến tour đầu tiên, sao mà ngô nghê, sao mà dễ thương, sao mà vui đến thế. Trong mắt mình lúc đó khách hàng sao mà yêu đến thế, muốn cho họ thấy tất cả những hiểu biết của mình về tuyến điểm, về những phong tục tập quán của những nơi đòan đi qua…. Sao mà sướng thế cái cảm giác cầm mic đứng giữa xe và thao thao bất tuyệt. Và còn nhiều nhiều điều nữa mà sau mỗi chuyến đi lại có những cảm nhận khác nhau.

Tâm sự của hướng dẫn viên du lịch

Sau gần 6 năm trời miệt mài làm nghề du lịch, trong những cơn điên quằn quại của tuổi trẻ về công việc, tình yêu, sự nghiệp, tôi chợt giật mình và nhận ra mình đã có được những gì ngoài những chuyến đi ???Có nhiều bạn sẽ nghĩ rằng tôi khoe khoang mình đi nhiều. Không phải đâu ah, tôi cũng chẳng đi nhiều đâu, cả thế giới bao la trước mặt mà mình biết được bao nhiêu??? Nói ra như vậy là vì tôi nhận thấy rằng cái nghề của mình sao bạc bẽo quá. Bao nhiêu năm rồi mà tay trắng vẫn hòan trắng tay.

Nhiều lần phải dậy từ 3-4h sáng để đón khách, lẩm nhẩm trong đầu rằng mình cũng vài cái bằng cấp như ai, học chỗ này chỗ nọ, bạn bè mình thì nó đuề huề con cái, công việc thì ổn định, lúc nào cũng đạo mạo thơm tho sạch sẽ, híc. Mình thì sao cứ phải thức khuya dậy sớm vất vưởng… Lại còn suốt ngày phải đi phục vụ, hầu hạ dạ vâng chẳng khác nào con ở. Rồi những lần đi tàu lên Sapa, phải rải manh chiếu rách nằm trước cửa WC để cố mà ngủ, mà lấy sức phục vụ họ, những thượng đế vĩ đại. Ấy vậy mà có ai hiểu cho mình đâu, vẫn bị sỉ nhục, vẫn bị chửi mắng như thường. Thậm chí nhiều khi tiễn đòan ra về, một câu cảm ơn, một cái bắt tay, một nụ cười còn chẳng nhận được. Chẳng biết đến bao giờ khách du lịch Việt nam mới thấu hiểu cho cái nghề tôi của anh chị em mình nhỉ???

Lắm lúc, đến nhà bạn bè chơi, khi giới thiệu là làm du lịch thì nhận được ngay những câu quen thuộc: Ui xời, du lịch là đi nhiều lắm đấy nhỉ, suớng nhỉ, thích nhỉ ???? Rồi ai cũng nghĩ rằng, cái thằng hướng dẫn ấy, mồm miệng thì dẻo quẹo, lúc nào cũng cười tươi hơn hớn, chắc là đi đâu cũng có vợ, con rơi con vãi thì đầy đường, híc híc. Có ai biết đâu rằng tôi cười đấy, tôi đong đưa với cô này cô kia là vì công việc của tôi đấy ah. Mà tại sao tôi cứ phải nhỏen miệng cười trong khi lòng tôi buồn, và lo lắng như đứng trên đống lửa vậy nhỉ??? Biết đâu rằng tôi chỉ cần 1 chỗ dựa để tôi tiến lên trên con đường của mình. Bây giờ đi đâu chẳng dại mà khoe mình làm du lịch.

Không biết các bạn thì sao, tôi thì càng đi nhiều càng thấy nhiều cái mặt trái của xã hội, những cái trướng tai gai mắt: cảnh bồ bịch, nam nữ lăng nhăng, cảnh nhân viên nịnh nọt bợ đỡ, cảnh tiêu tiền chùa như xả rác…… Ngồi mà kể ra chắc cả ngày không hết. Tiếp xúc nhiều thể loại người, nhiều cảnh oái ăm như vậy nên cái nhìn của tôi về xã hội tòan một màu đen tối. Rồi thì những người làm nghề như mình cũng bị ảnh hưởng chứ. Có lần bạn tôi – 1 HDV và 1 dân Gay thực thụ có dẫn tôi đi chơi, nó có thể chỉ mặt từng người trong giới cùng làm nghề du lịch. Có người do từ nhỏ, nhưng số đông là do bị lôi kéo, bị mất đi niềm tin, hứng thú với người khác giới. Anh chị em bảo trọng nhé!

Làm HDV thì kiếm tiền cũng không có ổn định, dựa theo mùa vụ, rồi dựa vào khách hàng. Kiếm được nhiều thật nhưng cũng chẳng đủ để mình ăn tiêu. Có đòan mình thấy quý quý, muốn dẫn khách đi ăn uống, đi hưởng thụ, đi mua sắm thì nhận được ngay những ánh mắt nghi hoặc : ah chắc thằng này chăn mình đây.
Mình muốn lương thiện mà không cho mình làm người lương thiện mới đau chứ Đã thế thì………
Chuyển sang làm điều hành, làm thị trường thì lại bứt rứt muốn đi, đi rồi lại thấy chán.

Bạn làm du lịch bao lâu rồi??? Bạn đã bao giờ được đi du lịch đúng với nghĩa là đi du lịch chưa? Đi nhiều thật đấy, nhưng mỗi lần đi tour, đến những tuyến điểm mới tôi cũng chỉ có 1 cảm giác là chúng giống giống nhau. Ở đâu cũng thế, nước nào cũng vậy, chán…. Hay là tôi chuyển nghề nhỉ, tìm một công việc nào đó ổn ổn, rồi kiếm tiền để phục vụ đam mê du lịch của mình? Ý kiến này hay đấy, nhưng biết làm nghề gì bây giờ???

Các bạn có thấy tôi tiêu cực, bi quan quá không ??? Có lẽ tôi phải đi, đi để cảm nhận du lịch thực sự là thế nào, đi để tìm lại những cảm hứng đã mất, đi để thấy cuộc đời vẫn còn nhiều điều thú vị chứ không phải chỉ xoay quanh đồng tiền, đi để gặp những người bạn cùng chí hướng, hãy chờ tôi, hãy giúp tôi các bạn thân yêu nhé !!!!

Gia sản chẳng có gì ngoài những chuyến đi !!!
P/S: Hôm qua trước khi nhận tour bạn gái mình nói " Em đả nói a ko dc đi tour nữa chết đói cũng ko đi..." mình bảo " đó là công việc của anh mà em, em hiểu cho anh"
bạn gái " giờ giữa em và đi tour a chọn đi"
Và rồi Sáng nay mình lên xe phục vụ đoàn khách cố đem niềm vui cho khách... tạm biệt mói tình của tui
" XIN LỔI ANH CHỈ LÀ THẰNG HDV"
 

gravita82h3

New member
làm MOD cũng giống như làm dâu trăm họ vậy..... mỗi ng 1 ý đâu thể nào mà phục vụ vừa ý họ được đâu bác.... mình chỉ làm theo trách nhiệm...... con người ta ăn nhau là ở cái đầu chứ có phải ăn nhau ở sức mạnh đâu..... bản thân e cũng là 1 sup mod ( ở diễn đàn khác và e ko có ý khoe khoang ) nên e hiểu được sự vất vả của công việc không lương này..... mình làm cũng chỉ là vì đam mê, vì muốn góp chút sức nhỏ cho diễn đàn....... nhưng các mem đâu biết.... nhiều lúc họ cứ nghĩ mình lạm dụng chức quyền này nọ..... có nhưng người khi mới nhắc nhở họ đã biết lỗi nhưng nhiều ng tuy lớn nhưng cách hành xử thì chẳng khác gì 1 đứa nhỏ lên 3 lên 5.... nhiều lúc tức quá không muốn nói chỉ tặng những mem cứng đầu đó 1 câu " [FONT=arial, sans-serif]sân chơi nào cũng có luật riêng của nó và nếu bạn không thích thì bạn có quyền không tham gia "...... chia sẻ 1 tí với bác Lương cùng các MOD, SMOD và các anh bên BQT :)
thân, Gravita82h3 !
[/FONT]
 

lenhattan

New member
Vote cho gian truân của các bác. Chúc các bác dồi dào sức khỏe và lòng nhiệt thành đễ giúp công sức cho diển đàn ngày 1 lớn mạnh. Thật thấu nổi lòng ...
 

lebinhmobile

New member
Chào Bác !
xin chia sẻ những lời tâm sự của Bác.
Mình xin mượn 1 đoạn trong bài hát của Trịnh " Sống trong đời sống, cần có 1 tầm lòng ...để làm gì em biết không ? để gió cuốn đi ! "
Đừng buồn Bác nhé ! Vì lợi ích của cộng đồng.
Nhân đây xin chân thành cảm ơn tất cả các mod, các thành viên đã tạo ra diễn đàn, nơi chia sẽ những kinh nghiệm, những buồn vui vì 1 niềm đam mê
 

tuanlv115

New member
Hiểu cho nỗi lòng của anh . Và sợ những người nói 2 lời . Sống ko có chữ tín và chữ tâm/
 

luongdd

Chào Mào Danh Dự
1. Trên đời có một người :

Lúc ở bên bạn, lúc nào cũng nhắc bạn hàng tỷ lần phải mặc thêm áo ấm, ra đường phải cẩn thận xe cộ, làm bạn thấy rất phiền phức, nhưng cũng thật ấm áp. Lúc bạn không có tiền, họ lúc nào cũng sẽ mang những câu đại loại như “ bây giờ kiếm tiền đâu có dễ….” ra giáo huấn bạn, vừa nói, vừa giúi tiền cho bạn.

Những người ấy, chính là cha/mẹ bạn.

2.Trên đời có một người :

L
úc ở bên nhau, hai người thi thoảng lại đánh nhau, thi thoảng lại cãi nhau. Đó là kẻ xấu xa cướp món điểm tâm ngon lành của bạn, là kẻ chuyên đi mật báo với bố mẹ về bạn. Nhưng cũng là người quan tâm chăm sóc bạn hơn bất cứ ai trên đời, bạn và người đó, có mối quan hệ cực kì, cực kì thân thiết.

Người ấy, chính là anh chị em của bạn.¬

3, Trên đời có một người :

Lúc không gặp được người đó bạn sẽ một mực nhớ nhung khắc khoải, lúc gặp được rồi lại tim đập chân run, bao nhiêu lời định nói đều không thể nói được thành lời. Người đó chẳng tốn hơi sức đã nắm giữ được trái tim bạn, làm bạn không thể nào quên, làm bạn nghĩ ngợi miên man không thể nào chợp mắt, nhưng cũng làm bạn thấy ngọt ngào say đắm. Người đó là thứ mật ngọt đáng yêu nhất nhất trên đời.

Thứ mật ngọt ấy tên gọi là người yêu.

4, Trên đời này có một người :

Biết được một số bí mật không thể nói của bạn. Lúc bạn phạm lỗi, người đó giúp bạn tháo tội; lúc bạn yêu thầm ai đó, người đó giúp bạn chuyển lời; lúc bạn cãi nhau với người yêu, nhất định sẽ khóc lóc đến tìm người đó. Bạn cảm thấy thật có lỗi, bởi chỉ lúc nào cần thiết mới thèm nghĩ đến người ta, nhưng bạn cũng rất hạnh phúc vì đã quen biết một người như thế trong đời. Có lẽ những ngày tháng mà bạn và người ấy bên nhau, còn nhiều hơn là bên người yêu của bạn.

Người đó, chính là bạn của bạn.

5, Trên đời này có một người :

Lớn lên trong vòng tay bảo vệ của cha mẹ, chín chắn dần từ mối quan hệ với anh chị em, tìm ra tình yêu đích thực trong sự bảo bọc của người yêu, cảm nhận sự ấm áp trong những quan tâm của bạn bè… Cảm thấy rõ ràng những người đó bước đi bên cuộc đời mình thế nào, và cũng hiểu rằng nhờ họ mà cuộc sống của mình thêm tươi đẹp, trong tim cảm kích vô cùng những gì họ đã mang đến cho mình, nhưng chẳng bao giờ nói được thành lời.

Người ấy, chính là bản thân bạn.

Tôi lúc nào cũng tưởng rằng hạnh phúc ở một nơi nào đó xa xôi, một tương lai nào đó mà tôi đang theo đuổi. Thế là, đôi mắt tôi cứ chực kiếm tìm xa xăm, đôi tai tôi lúc nào cũng cố gắng nghe những âm thanh từ nơi xa ấy, cuối cùng giật mình nhận ra mình đã bỏ lỡ mất...

Sau này mới phát hiện, hóa ra bàn tay mình đã từng nắm lấy, bài hát mình đã từng ngân nga, giọt nước mắt mình đã từng làm rơi, ai đó mình đã từng yêu thương….tất cả những cái “ đã từng” ấy, chính là hạnh phúc…^^

.[Sưu tầm].
 
L

linhbuudien

Guest
Chúc Lương và gia đình vui khỏe,hẹn gặp Nhatrang.AE tâm sự nhiều.
Thân
 

Pleikupho

New member
ôi trời. cũng nhiều việc quá chứ nhỉ/hihi. chúc a luôn có những chủ đề hay để ae diễn đàn cùng nhau bán luận và e học thêm kinh nghiệm. chúc a và gia đình sức khỏe và thành công
 

luongdd

Chào Mào Danh Dự
Nếu lòng đố kỵ là một thứ thuế...

Đố kỵ có những đặc trưng riêng, đó là dai dẳng, phổ biến ở tất cả mọi người. Người ta thường đố kỵ với người có vị trí cao hơn mình đồng thời cảm thấy hổ thẹn vì sự thua kém.

Chẳng hạn, người lái xe ôm, buôn gánh bán bưng ganh tỵ với những người trí thức, có công việc và thu nhập ổn định. Người trí thức lại ganh tị với những nhà buôn tự do tự tại, thích làm lúc nào thì làm, không phải nghe ai mắng mỏ... Cứ thế, người có vị trí xã hội khác nhau, ở lứa tuổi khác nhau cũng có thể ganh tỵ với nhau.

Bên cạnh việc gặm nhấm tinh thần, làm cho chúng ta có thể stress, khủng hoảng bất cứ lúc nào, đố kỵ cũng có mặt tốt. Nếu không có đố kỵ, bạn sẽ luôn đứng yên tại chỗ, công việc, nghề nghiệp, kiến thức không hề được cải thiện. Đố kỵ có thể giúp chúng ta phát triển, mạnh dạn nhìn đúng hướng và làm đúng cách để có kết quả tốt hơn.

Chính vì thế, đừng chỉ ngồi để ganh tỵ, bởi bạn ganh với người này, người này sẽ ganh với người kia... Nó là một vòng tròn luẩn quẩn khiến con người ta trở nên trì trệ. Thay vào đó, bạn nên hoàn thiện bản thân để có công việc, cuộc sống thoải mái hơn.

Bởi vì nếu bạn khát khao danh vọng, có thể bạn sẽ ganh tị với Napoleon. Nhưng Napoleon lại ganh tỵ Ceasar, Ceasar ganh tỵ Alexandre và Alexandre dám chắc sẽ ganh tỵ với Hercules, một nhân vật không hề tồn tại.

Nếu lòng đố kỵ là một thứ thuế, chắc chắn con người ai cũng phải trả! Vì vậy, hãy học cách biến đố kỵ thành công cụ giúp bạn hoàn thiện mình hơn........

Sau khi đọc bài viết trên mình đã thấu hiểu được phần nào và nén những uất ức lại, thật ra trong xã hội và trong cuộc chơi đều có những người có tính đó kỵ chỉ có điều nó là nhiều hay ít mà thôi, lần này mình rút ra 1 kinh nghiệm như câu nói sau

Vẽ người - vẽ mặt - khó vẽ xương .
Biết người - biết mặt - khó biết lòng
=>> Chân thành quá mức là một cái tội, tin người quá vội là một cái ngu

và có lần ae đã phê phán mình rằng luongdd ơi TỐT VỚI NGƯỜI ÍT THÔI ĐỂ LÚC NÓ PHẢN BỘI ĐỠ PHẢI GIẬT MÌNH
Câu này bạn mình đúng 100%
p/s Đáng ra bài viết này mình viết đêm qua nhưng do mạng ở nhà bị sự cố nên không chia sẻ cùng ae được
 
Top