hoadainhan
New member
Xưa một bà Tiên ở trên trời có một vườn đào đẹp lắm.
Chim Chào mào lẻn vào rả rích ăn hết bao nhiêu quả.
Đến hôm bà Tiên ra chơi vườn, thấy mất nhiều đào, bà cho đòi chim Khách đến hỏi.
Khách thưa rằng :
- Mấy hôm nay tôi chỉ thấy Chào mào nó vơ vẩn ở đấy. Chắc chỉ nó ăn trộm đào thôi.
Bà Tiên nghe nói giận lắm, đến thưa với Trời.
Trời liền sai Cà cưỡng đi bắt Chào mào lại.
Chào mào kêu với Trời rằng :
- Con Khách nó đặt cho tôi điều gian giảo. Nó nói bâng quơ, không có bằng chứng gì cả. Nó thật đã vu cáo cho tôi. Vu phản tội đồng, xin Trời soi xét lại.
Trời thấy Chào mào nói có nhẽ, mới phán rằng :
- "Dâm tắc tang, đạo tắc tích". Nay không ai bắt được nó quả tang ăn trộm đào, thì ta cũng không tra ra sao được.
Nói đoạn, Trời tha cho Chào mào về.
Mùa sau, đào chín, Chào mào ăn quen bén mùi, lại lẻn vào vườn đào ăn trộm quả. Không ngờ bà Tiên đã cho Chèo bẻo rình đấy từ trước. Nên lúc Chào mào ta đang ngồi ăn đào, miệng ăn tay lẩy như của nhà mình, thì Chèo bẻo tóm ngay được, nắm đầu lôi đi.
Bà Tiên giận quá, liền sai bắt nó đưa lại cho Trời.
Bận này thì Chào mào cứ cúi đầu gục mỏ xuống, không còn dám nỏ mồm như bận trước nữa.
Trời nổi lôi đình quát mắng ầm ầm :
- Mầy thật là một quân đã đi làm đĩ lại còn già hàm. Phen này hẳn mầy không cải được nữa. Tao phải trị cho mày biết tay mới được.
Trời liền sai con Cắt ra đập vào đầu Chào mào. Chào mào như không có ý sợ.
Trời điên tiết, đứng phắt dậy đá thốc một cái vào đít, Chào mào ngã lộn xuống hạ giới, máu chảy đỏ loè loẹt.
Bởi vậy mà từ đó Chào mào vẫn còn cái đít đỏ. Nên mới có những câu tục ngữ :
- " Chào mào đỏ đít " .
- " Chiêm bao Chào mào đỏ đít " ( ý nói chiêm bao hão huyền, sự là sự thực chớ không phải mộng mị )
Và bây giờ trẻ con đùa với nhau, có khi cầm hai cẳng dốc đầu xuống đất mà nói rằng :
" Chào mào, mào chào. Sao đỏ lỗ đít ? "
Truyện mình kể đến đây là hết rồi ^^!
Chim Chào mào lẻn vào rả rích ăn hết bao nhiêu quả.
Đến hôm bà Tiên ra chơi vườn, thấy mất nhiều đào, bà cho đòi chim Khách đến hỏi.
Khách thưa rằng :
- Mấy hôm nay tôi chỉ thấy Chào mào nó vơ vẩn ở đấy. Chắc chỉ nó ăn trộm đào thôi.
Bà Tiên nghe nói giận lắm, đến thưa với Trời.
Trời liền sai Cà cưỡng đi bắt Chào mào lại.
Chào mào kêu với Trời rằng :
- Con Khách nó đặt cho tôi điều gian giảo. Nó nói bâng quơ, không có bằng chứng gì cả. Nó thật đã vu cáo cho tôi. Vu phản tội đồng, xin Trời soi xét lại.
Trời thấy Chào mào nói có nhẽ, mới phán rằng :
- "Dâm tắc tang, đạo tắc tích". Nay không ai bắt được nó quả tang ăn trộm đào, thì ta cũng không tra ra sao được.
Nói đoạn, Trời tha cho Chào mào về.
Mùa sau, đào chín, Chào mào ăn quen bén mùi, lại lẻn vào vườn đào ăn trộm quả. Không ngờ bà Tiên đã cho Chèo bẻo rình đấy từ trước. Nên lúc Chào mào ta đang ngồi ăn đào, miệng ăn tay lẩy như của nhà mình, thì Chèo bẻo tóm ngay được, nắm đầu lôi đi.
Bà Tiên giận quá, liền sai bắt nó đưa lại cho Trời.
Bận này thì Chào mào cứ cúi đầu gục mỏ xuống, không còn dám nỏ mồm như bận trước nữa.
Trời nổi lôi đình quát mắng ầm ầm :
- Mầy thật là một quân đã đi làm đĩ lại còn già hàm. Phen này hẳn mầy không cải được nữa. Tao phải trị cho mày biết tay mới được.
Trời liền sai con Cắt ra đập vào đầu Chào mào. Chào mào như không có ý sợ.
Trời điên tiết, đứng phắt dậy đá thốc một cái vào đít, Chào mào ngã lộn xuống hạ giới, máu chảy đỏ loè loẹt.
Bởi vậy mà từ đó Chào mào vẫn còn cái đít đỏ. Nên mới có những câu tục ngữ :
- " Chào mào đỏ đít " .
- " Chiêm bao Chào mào đỏ đít " ( ý nói chiêm bao hão huyền, sự là sự thực chớ không phải mộng mị )
Và bây giờ trẻ con đùa với nhau, có khi cầm hai cẳng dốc đầu xuống đất mà nói rằng :
" Chào mào, mào chào. Sao đỏ lỗ đít ? "
Truyện mình kể đến đây là hết rồi ^^!