black_fish9402
Chim Râu Đỏ
Hàn Mạc Tử, trong " Đây thôn Vĩ Dạ ", mong ước được 1 lần về thăm thôn Vĩ nơi có người mà thi nhân thương mến , nhưng éo le thay nhà thơ đành bất lực, do mắc phải căng bệnh hiểm nghèo, tình cảm yêu đương mơ hồ có lẽ vì thi nhân đang lâm bệnh nặng hay tha thiết đậm đà cùng nỗi cô đơn xen lẫn nỗi buồn sầu vô hạn gởi trọn vào miền nhớ da diết của thi nhân họ Hàn về Người em thôn Vĩ Dạ đã làm say lòng đọc giả qua bao thế hệ, cảm động trước mối thì sâu đậm đó của thi nhân này tôi xin mạn phép làm 1 bài thơ để điếu tặng ông, nay khi bà Hoàng Thị Kim Cúc vượt trùng xa về thăm nhân bệnh.
Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử do vua Trần Nhân Tông sáng lập, là dòng thiền nổi tiếng của VN, và đỉnh núi Yên Tử quanh năm mây phủ thuộc tỉnh Quảng Ninh có thể xem là vùng đất Phật đầu tiên của Phật Giáo Việt Nam, vùng đất địa linh thiêng mà 1 người con VN khi có dịp nên tìm về. Nay tôi xin mạn phép làm 1 bài thơ thiền về Đỉnh Yên Tử, từ lâu đã mong muốn được về thăm mà chưa có dịp...
Yên Tử
Yên Tử thiền môn cao ngân ngấ ,
Sương mù giăng lối cổ tàn mai.
Trúc xanh ôm lấy hoa ban trắng,
Họa bình phong cảnh đẹp như tranh.
Sư thầy đón tiếp tại Thiên Tự,
Trông về ánh mắt thí chủ xa.
Lòng ren rối rấm Thầy đã tỏ,
Thiền môn rộng mở mọi ưu phiền.
Nam Việt thiên tự là nơi đâ ,
Đây chốn bình an con tìm về.
Gạt hất đau thương và phiền muộn,
Bình an hạnh phúc tìm nơi con.
Chuông ngân văng vẳng lòng trắc ẩn,
Thiền tâm, tu tịnh mà sửa thân.
Hồn con nhẹ hẳn tựa mây trắng,
Sư thầy giảng Đạo con xin vâng !
Còn 10 mấy bài thơ về nhiều chủ đề khác, thơ tình, thơ phong cảnh sẽ được giới thiệu sau. Cám ơn anh em đã đọc , thơ có hay hay dở cũng vui. Còn thơ về Chào Mào ko dám là vì kiến thức về Chào Mào còn hạn chế. Thân chào anh em.
Thăm Nhân Bệnh
Thấp thoáng bàn chân ai đương bước,
Có phải người em cố nhân sang ?
Vĩ thôn tiễn bước em vào phố.
Thi nhân, nhân bệnh có bao giờ?
Dáng em vẫn thế, vẫn thế là ...
Lòng tôi đưa, nhẹ gió đưa xa,
Chẳng biết còn em bao lâu nữa.
Tôi "về" tình hết, hồn đã xa.
Thấp thoáng bàn chân ai đương bước,
Có phải người em cố nhân sang ?
Vĩ thôn tiễn bước em vào phố.
Thi nhân, nhân bệnh có bao giờ?
Dáng em vẫn thế, vẫn thế là ...
Lòng tôi đưa, nhẹ gió đưa xa,
Chẳng biết còn em bao lâu nữa.
Tôi "về" tình hết, hồn đã xa.
Thiền phái Trúc Lâm Yên Tử do vua Trần Nhân Tông sáng lập, là dòng thiền nổi tiếng của VN, và đỉnh núi Yên Tử quanh năm mây phủ thuộc tỉnh Quảng Ninh có thể xem là vùng đất Phật đầu tiên của Phật Giáo Việt Nam, vùng đất địa linh thiêng mà 1 người con VN khi có dịp nên tìm về. Nay tôi xin mạn phép làm 1 bài thơ thiền về Đỉnh Yên Tử, từ lâu đã mong muốn được về thăm mà chưa có dịp...
Yên Tử
Yên Tử thiền môn cao ngân ngấ ,
Sương mù giăng lối cổ tàn mai.
Trúc xanh ôm lấy hoa ban trắng,
Họa bình phong cảnh đẹp như tranh.
Sư thầy đón tiếp tại Thiên Tự,
Trông về ánh mắt thí chủ xa.
Lòng ren rối rấm Thầy đã tỏ,
Thiền môn rộng mở mọi ưu phiền.
Nam Việt thiên tự là nơi đâ ,
Đây chốn bình an con tìm về.
Gạt hất đau thương và phiền muộn,
Bình an hạnh phúc tìm nơi con.
Chuông ngân văng vẳng lòng trắc ẩn,
Thiền tâm, tu tịnh mà sửa thân.
Hồn con nhẹ hẳn tựa mây trắng,
Sư thầy giảng Đạo con xin vâng !
Sửa lần cuối: