Mỗi ngày một câu chuyện

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Thân chào toàn thể Anh Em và BQT diễn đàn!
Cho phép tôi lập topic này với mong muốn đăng tải những câu chuyện có ý nghĩa trong đời sống được sưu tầm từ cổ chí kim, từ đông sang tây nhằm mục đích phục vụ thêm một món ăn tinh thần cho AE.
Nội dung của Topic này không chỉ gói gọn trong một chủ đề nào, nó có thể là chuyện vui, chuyện buồn, chuyện cười, chuyện khóc, chuyện nhân tình thế thái, chuyện trên trời dưới biển....nói chung đủ thứ chuyện linh tinh, nhưng mang tính thư giản, giáo dục đạo lý hoặc để cùng nhau chiêm nghiệm giá trị cuộc sống.
Và để tránh không làm loãng diễn đàn, mỗi ngày topic này chỉ nên post 1 bài mới và mọi anh em ai có bài hay thì cùng chia sẽ gửi bài vào đây.
Anh em lưu ý : nếu hôm nào đã có người gửi bài mới thì Anh em không nên gửi nữa, mà sẽ gửi vào ngày sau vì tiêu đề của topic này là : " MỖI NGÀY MỘT CÂU CHUYỆN"
Chúc diễn đàn ngày càng lớn mạnh,
Chúc Anh em trên diễn đàn càng ngày càng thân tình,
Thân chào, tinatino.
------------------------------------
Và đây là câu chuyện ngày hôm nay :
ĐỪNG VỘI XÉT ĐOÁN

Vừa nhận được điện thoại, nam bác sĩ vội vã tới bệnh viện. Ông khoác vội trang phục phẫu thuật và tiến ngay tới phòng mổ.
Lúc đó, người cha của cậu bé sắp sửa phẫu thuật đang ngồi đợi tại cửa phòng. Vừa nhìn thấy bóng bác sĩ, người cha nói ngay :
“Tại sao giờ này ông mới đến? Ông không hay biết con trai tôi rất nguy kịch sao? Thực lòng ông có trách nhiệm nghề nghiệp không vậy?”
Bác sĩ điềm tĩnh trả lời : “Thật xin lỗi, lúc này không phải ca tôi trực nên tôi không có mặt tại bệnh viện. Thế nhưng vừa nhận được điện báo tôi đến ngay đây… Và lúc này tôi muốn tịnh tâm một chút để chuẩn bị phẫu thuật”.
Người cha giận dữ : “Tịnh tâm à?! Giả như con của ông đang nằm trong phòng cấp cứu thì ông có tịnh tâm được không? Nếu như con trai ông sắp chết, ông sẽ làm gì?”
Vị bác sĩ lại mỉm cười trả lời : Tôi sẽ nói điều mà ông Gióp đã nói trong Kinh Thánh : ‘Thân trần truồng sinh từ bụi đất, tôi sẽ trở về bụi đất thân trần truồng. Chúa đã sinh ra, Chúa lại lấy đi, xin chúc tụng Chúa’. Những bác sĩ không có khả năng giữ lại mạng sống. Ông hãy đi và cầu nguyện cho con trai ông. Chúng ta sẽ nỗ lực hết mình và cậy trông vào ân sủng Thiên Chúa”.
“Khuyên lơn người khác khi mà bản thân mình chẳng dính dáng gì xem ra quá dễ dàng”. Người cha phàn nàn.
Cửa phòng phẫu thuật đóng lại. Vị bác sĩ miệt mài vài giờ liền trongphòng mổ. Và ông rời khỏi phòng phẫu thuật trong niềm hạnh phúc : “Cảm tạ Chúa. Con trai ông đã được cứu. Nếu muốn biết thêm chi tiết, hãy hỏi cô ý tá vừa giúp tôi”. Không chờ câu trả lời của người cha, vị bác sĩ tiến thẳng và rời khỏi bệnh viện.
Ngay khi nhìn thấy dáng dấp cô y tá xuất hiện, người cha nói ngay : “Loại người gì mà lại cao ngạo đến như thế kia chứ! Thậm chí ông ta không thèm dành vài giây trả lời cho tôi biết hiện trạng con trai tôi”.
Cô y tá cúi xuống, tuôn trào nước mắt, trong xúc động, cô chậm rãi trả lời : “Con trai duy nhất của bác sĩ ấy mới qua đời hôm qua do một tai nạn. Hôm nay bác ấy đang lo tang sự cho người con. Thế nhưng vừa nhận được điện báo bác ấy tới ngay để cứu con trai ông. Bây giờ thì bác ấy trở về tiếp tục lo hậu sự cho đứa con yêu quý củamình”.


Đừng vội vàng kết án bất cứ ai. Vì bạn không biết cuộc sống của họ thế nào, cũng như điều gì đang diễn ra trong tâm hồn họ và những gì họ đang phải nỗ lực vượt qua.
----------
Thân chào, tinatino
 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Câu chuyện rất ý nghĩa . Cám ơn 1 topic hay và đầy ý nghĩa của bác Tâm . Chúc bác sức khỏe & thành công trong công việc nhé !
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
Thân chào anh Tâm và các AE!

Vị bác sĩ kia có con trai vừa qua đời, hơn ai hết, ông ta hiểu được tâm trạng của người cha có con đang nguy kịch. người cha đang chờ ông.Vị bác sĩ kia có lẽ không trách được người cha.

Người cha rồi sẽ kể lại câu chuyện về vị bác cho con trai mình. Hai cha con có thêm bài học sâu sắc.

Lương y như từ mẫu.

Trong cuộc sống mình thương yêu nhất điều gì,? đứa con của mình, cơ hội của mình,...hay là chú chim chào mào yêu quý. Chúng ta hãy chú ý. Khi điều mình yêu quý bị tổn thuơng, khi đó hãy nhớ đến câu chuyện vị bác sĩ và người cha này. Vì khi chúng ta mất bình tĩnh, có thể ta làm cho ai đó bị tổn thuơng.

Cám ơn tất cả các AE.
 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Thân chào anh Tâm và các AE!

Vị bác sĩ kia có con trai vừa qua đời, hơn ai hết, ông ta hiểu được tâm trạng của người cha có con đang nguy kịch. người cha đang chờ ông.Vị bác sĩ kia có lẽ không trách được người cha.

Người cha rồi sẽ kể lại câu chuyện về vị bác cho con trai mình. Hai cha con có thêm bài học sâu sắc.

Lương y như từ mẫu.

Trong cuộc sống mình thương yêu nhất điều gì,? đứa con của mình, cơ hội của mình,...hay là chú chim chào mào yêu quý. Chúng ta hãy chú ý. Khi điều mình yêu quý bị tổn thuơng, khi đó hãy nhớ đến câu chuyện vị bác sĩ và người cha này. Vì khi chúng ta mất bình tĩnh, có thể ta làm cho ai đó bị tổn thuơng.

Cám ơn tất cả các AE.

Bác Chiêu nói chí phải . Cám ơn cảm nhận sâu sắc của bác nhé :cool: !
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Cám ơn AE đã đọc qua bài này. Mình sẽ cố gắng sưu tầm thêm vài bài có ý nghĩa hơn.
"Đừng vội vàng kết án bất cứ ai. Vì bạn không biết cuộc sống của họ thế nào, cũng như điều gì đang diễn ra trong tâm hồn họ và những gì họ đang phải nỗ lực vượt qua."

Thân chào, tinatino.
 

symphony

Thú Vui Tao Nhã
Wá hay và thâm thúy. Trang chaomao mình có nhiều nhà giáo nhân dân ở đây thì anh em đc chia sẽ nhiều bài học hay và bổ ích quá.
 

th4nqn

Chào Mào Đường Phố
Câu chuyện ko xa lạ mà là thực tế của chúng ta hàng ngày cũng đôi khi gặp phải.Thanks bác chúc bác có nhiều câu chuyện nữa:)
 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Câu truyện cảm động về bà lão bán rau

Tuy câu chuyện này có thể nhiều người đã đọc rồi , nhưng tính nhân văn và những bài học sâu sắc của nó khiến người ta không thể quên được .

Câu truyện cảm động về bà lão bán rau:

Ăn rau không chú ơi?
Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.

- Ăn hộ tôi mớ rau...!
Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.



- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.

- Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!
Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.

Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:

- Rau này bà bán bao nhiêu?

- Hai nghìn một mớ. Bà cụ mừng rỡ.

Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.

- Sao chú mua nhiều thế?

- Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!

Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.

Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ...

- Nghỉ thế đủ rồi đấy!

Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.

Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.

Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.

Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:

- Bà bán rau chết rồi.

- Bà cụ hay đi qua đây hả chị? Chị bán nước khẽ hỏi.

- Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.

- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.

Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia...

Gã không ngờ.........!
 

impala

Chim Thầy
Cuộc sống càng hiện đại hóa... con người càng vô cảm hóa...

Đôi khi những con người nhỏ bé và tầm thường kia lại có tấm lòng cao cả hơn những người khác...

"Khi bạn sinh ra, mọi người xung quanh bạn đều cười, riêng mình bạn khóc... nhưng bạn hãy sống sao để khi bạn mật đi, mọi người xung quanh bạn phải khóc, riêng mình bạn cười..."

Thân!
 

impala

Chim Thầy
đọc đi đọc lại bài của Bác Tinatino nhưng vẫn xúc động quá... Cám ơn các bác nhiều...

Thân!
 

minhtuan211

New member
bài ''bà cụ bán rau hay qua bác ạ''chưa hẳn người ta nghèo mà tấm lòng họ nghèo,trên đời này khi làm gì nên suy nghĩ kĩ để sau này khi nhìn lại mình lại nghĩ ''giá như lúc đó mình suy nghĩ chín chắn hơn''e rất cảm động.
 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Đôi khi trong cuộc sống vì chút lòng "Sĩ Diện " mà ta làm ngơ trước sự lên tiếng của lương tâm mình . Bà cụ tuy nghèo khó nhưng rất giữ đúng lời hứa . Còn gã , gã là ai ? Chút lòng trắc ẩn không trọn vẹn và những lời nói bân quơ nơi bà cụ , lẽ nào gã đã sai ? Điều đó không quan trọng , bà cụ đã ra đi mãi mãi cùng lời hứa về bó rau ...
 

cmbinhlong

Chào mào tình bạn & tình yêu
bài viết rất cảm động,cuộc sống cần phải biết thương người,nhưng thương sao cho đúng nghĩa.
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Đôi khi vì 1 chút vô tình ta bỏ quên những mảnh đời bất hạnh, nhưng có những lúc chúng ta vì không đồng cảm mà biến tình yêu thương thành lòng thương hại. Thương thay cho cụ già, ra đi trong chiều mưa gió, để lại cho những ai vô cảm một nỗi ray rứt xót xa.
Hãy cùng chia sẽ tới người quen những câu chuyện như thế này và cùng cảm nhận giá trị cuộc sống.
Thân chào, tinatino.
 

VipClub

Vua Chào Mào
cả 2 bài viết đều sắc sắc .đọc đi đọc lại. thấy tương cho bà cụ bán rau quá
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Thân chào toàn thể AE trên diễn đàn!
Hôm nay CN tuần thứ 3 tháng 6 là ngày của Cha, mình cùng AE gửi vào đây vài lời hay ý đẹp tới những đấng sinh thành. AE cùng tham gia nhiệt tình để thể hiện tình yêu của mình đến với người Cha kính yêu.
Thân chào, tinatino.
Lê Toàn - Cha Tôi (Papa)

*
http://www.youtube.com/watch?v=mMumDBAed_Q
*
Hình bóng cha già

*
http://www.youtube.com/watch?v=Ii2F5PcemCI&feature=related

Ơn nghĩa sinh thành Mạnh Quỳnh Xuân Mai

*
*
http://www.youtube.com/watch?v=p-Qsjoeq0n8&feature=related


Quà con tặng bố
Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước, nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.

Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".

Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.

Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.

Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.
Con có còn dư đồng nào không?
Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba...

Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:"Có dư đồng nào không con?". Tôi đáp:"Còn dư bốn ngàn ba ạ". Ba nói tiếp:"Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa". Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng..
-------
Mời AE cùng suy gẫm.
 

cmbinhlong

Chào mào tình bạn & tình yêu
đọc bài ngày hôm nay mak thấy thương 2 người cha wa.ước gì..........thank bác tinatino chia sẻ nhé
 
Top