Mỗi ngày một câu chuyện

aolinhxanh

New member
Chào toàn thể anh em!
Bài hôm nay mình xin gửi đến anh em là:
KHÔNG NGHE và ĐỪNG NÓI
Trước khi xuất gia, thiền sư Okonio (Nhật Bản) cũng từng là một công chức làm việc ở một cơ quan hành chính. Một lần nọ, một người bạn đồng nghiệp làm ra vẻ bí mật, gọi ông: “Này Okonio, cậu biết gì chưa? Mấy bữa nay, cơ quan mình xì xào câu chuyện về một người. Người đó là…”.
Chưa nghe hết câu, Okonio cũng làm ra vẻ quan trọng, hỏi ngay: “Chuyện đó có dính líu đến mình không? Có lợi hay hại cho mình không?”.
- Ồ, không lợi hay hại gì đến cậu cả. Chả là mình cũng nghe lại thôi…
Người đồng nghiệp hơi bối rối nói.
- Thế thì với cậu, nó có ích lợi gì chăng? -Okino hỏi tiếp.
- Ồ, mình thì có can hệ gì! - Người bạn hơi đỏ mặt.
- Vậy thì nó có ích lợi cho cơ quan của chúng ta chăng?
- Ồ, cũng đâu ích lợi gì, chẳng qua…
- À, vậy thì mình hiểu rồi. Câu chuyện chắc mang lại ích lợi cho nhân vật mà cậu sắp kể chứ gì?
- Không, không, không lợi ích gì cả, có khi còn … có hại nữa… - Anh bạn đồng nghiệp lúng túng thật sự.
- Vậy cậu đang có mối thù ghét người đó à?
- Làm gì có! Ngược lại, mình còn quý mến người đó nữa là đằng khác.
Okonio mỉm cười nói nhỏ nhẹ:
- Cậu thấy rồi đấy. Câu chuyện không ích lợi cho cậu, cho mình, cho cơ quan chúng ta, càng không ích lợi gì cho người mà cậu muốn nhắc đến, vậy cậu kể nó ra làm gì cho tốn sức, tốn thời giờ của chúng ta. Tốt nhất là ta cứ làm việc bình thường, tôi không nghe và cậu cũng đừng kể câu chuyện đó cho bất cứ ai.

Thân chào.

 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Bài hát anh Chiêu post hay quá sẵn tiện ké phát bài hát xa sưa



Cám ơn anh Tuấn , nhạc Nga có giai điệu da diết , thâm trầm , vời vợi , mên man , lãng mạn , mơ hồ , phiêu lãng , em rất thích nhạc Nga . Cám ơn cả bác Chiêu nữa về những bài hát hay .

Thân , black_fish9402 ,
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Topic này lập ra để AE chúng ta cùng nhau hàng ngày chiêm nghiệm một câu chuyện hay. Vì ko muốn mang danh là " Ông nhIều chuyện" nên chỉ dám gửi đúng một chuyện và dạo này cũng đứng chầu rìa chờ các AE khác gửi bài. Có những AE rất tâm huyết với topic ngày nào cũng mong có một chuyện để đọc và suy gẫm, lại có vài AE quá ham chuyện nên nhầm lẫn tiêu đề " Mỗi người một câu chuyện".
Vì vậy một lần nữa mình mong muốn AE giữ đúng tiêu chí của topic này, đừng gửi thêm bài mới trong ngày khi đã có người gửi trước rồi. Mục đích để có dài thời gian cho anh em cảm nhận cái hay sau khi đọc, tránh trường hợp một ngày nhiều bài dẫn đến bội thực. Đồng thời như vậy cũng là thể hiện sự tôn trọng với người anh em đã gửi bài trước.
Thân chào, tinatino
 

impala

Chim Thầy
hjhj... Thanks anh Tâm... đôi khi ae gởi 1 lúc 2-3 bài nhưng em vẫn chỉ đọc 1 bài 1 ngày... vừa đọc vừa ngẫm nghĩ cả ngày hôm đó... đôi khi đem ra thực hành ngay hihi... cám ơn Anh Tâm và toàn thể anh em...

Thân ái!
 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Nhiều khi em bị bội thực , rối loạn tiêu hóa . Mong các bác giữ đúng tiêu chí . Cám ơn bác Tâm nhiều về một thớt rất hay !

Thân , black_fish9402 .
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
"Nhiều khi em bị bội thực , rối loạn tiêu hóa . Mong các bác giữ đúng tiêu chí . Cám ơn bác Tâm nhiều về một thớt rất hay !"

Một món ăn ngon nếu ăn nhiều sẽ ngán. Tocpic mỗi ngày một câu chuyện rất hay, nên mỗi câu chuyện hay cần có thời gian nghiền ngẫm mới thấm. Đôi khi muốn comment câu chuyện hay nhưng đọc thêm câu chuyện nữa, thành ra mệt,

Theo ý mình, khi một câu chuyện được post lên ngày hôm đó. anh Titatino lên comment liền: "Câu chuyện ngày hôm nay đã xong" . chuyện mỗi ngày có thể là bài hát, hay bài viết.. .theo tiêu chí anh Titatino.

Hơn nữa AE cũng nên chú ý một tí, Khi đọc câu chuyện hay thì để ý xem ngày hôm đó có ai đã gửi câu chuyện chưa. Nếu gửi rồi, AE cứ để dành câu chuyện đó cho ngày hôm sau.

Chào mào bổi/ Thân chào AE.
 

vuthiyennhi

New member
"Khi bạn sinh ra, mọi người xung quanh bạn đều cười, riêng mình bạn khóc... nhưng bạn hãy sống sao để khi bạn mật đi, mọi người xung quanh bạn phải khóc, riêng mình bạn cười..."
Câu này của bác impala hay nè, cảm ơn bác, cảm ơn dd đã có nhiều câu chuyện hay và ý nghĩa không nhũng về nhũng chú chim mà ngay cả lẽ sống của con người. Rất ý nghĩa
Thân chào!
 

aolinhxanh

New member
Chào toàn thể anh em!
Bài hôm nay mình xin gửi đến anh em là:
KHÔNG NGHE và ĐỪNG NÓI
Trước khi xuất gia, thiền sư Okonio (Nhật Bản) cũng từng là một công chức làm việc ở một cơ quan hành chính. Một lần nọ, một người bạn đồng nghiệp làm ra vẻ bí mật, gọi ông: “Này Okonio, cậu biết gì chưa? Mấy bữa nay, cơ quan mình xì xào câu chuyện về một người. Người đó là…”.
Chưa nghe hết câu, Okonio cũng làm ra vẻ quan trọng, hỏi ngay: “Chuyện đó có dính líu đến mình không? Có lợi hay hại cho mình không?”.
- Ồ, không lợi hay hại gì đến cậu cả. Chả là mình cũng nghe lại thôi…
Người đồng nghiệp hơi bối rối nói.
- Thế thì với cậu, nó có ích lợi gì chăng? -Okino hỏi tiếp.
- Ồ, mình thì có can hệ gì! - Người bạn hơi đỏ mặt.
- Vậy thì nó có ích lợi cho cơ quan của chúng ta chăng?
- Ồ, cũng đâu ích lợi gì, chẳng qua…
- À, vậy thì mình hiểu rồi. Câu chuyện chắc mang lại ích lợi cho nhân vật mà cậu sắp kể chứ gì?
- Không, không, không lợi ích gì cả, có khi còn … có hại nữa… - Anh bạn đồng nghiệp lúng túng thật sự.
- Vậy cậu đang có mối thù ghét người đó à?
- Làm gì có! Ngược lại, mình còn quý mến người đó nữa là đằng khác.
Okonio mỉm cười nói nhỏ nhẹ:
- Cậu thấy rồi đấy. Câu chuyện không ích lợi cho cậu, cho mình, cho cơ quan chúng ta, càng không ích lợi gì cho người mà cậu muốn nhắc đến, vậy cậu kể nó ra làm gì cho tốn sức, tốn thời giờ của chúng ta. Tốt nhất là ta cứ làm việc bình thường, tôi không nghe và cậu cũng đừng kể câu chuyện đó cho bất cứ ai.

Thân chào.


"Nếu bạn nói điều gì có thể gây đau khổ, mà không đúng sự thật thì không nên nói.
Nếu bạn muốn nói điều gì đó có thể gây đau khổ nhưng đúng với sự thật, thì cũng đừng nên nói
Nếu bạn muốn nói điều gì hữu ích, mà không đúng sự thật, thì cũng đừng nên nói.
Nếu bạn nói điều gì mang lại lợi ích và đúng với sự thật thì hãy đợi đúng lúc mới nói
(đúng lúc có thể là mười phút, mười ngày hay mười tháng sau đó)"


Khi sử dụng lời nói chúng ta cẩn trọng nhiều lắm, lời nói có thể mang niềm an vui và cũng gây đau khổ cho người khác. Vì thế, khi thật cần thiết ta hãy nói. Nghe và nói là một nghệ thuật và cũng là phương pháp tu tập.

"Không nghe và không nói" không đúng cách cũng có thể gây cho người khác sự bất an. Bạn có nghĩ thế không? Khi một người đang nói và người ta cần sự lắng nghe nhưng bạn thấy rằng việc này không cần thiết để tôi nghe nên bạn không để tâm vào sự việc và cũng không bàn luận bất cứ vấn đề gì. Điều này gây cho người đối diện một sự thất vọng.
Vì thế lắng nghe là thể hiện lòng từ bi. Chúng ta phải có sự thực tập mới có thể ngồi nghe một cách chú tâm những gì đã được nói ra (dù lời nói này là lời mắng chửi, lời đau khổ, lời yêu thương...) mà ta không phán xét, không suy tư, không phân biệt. Ngồi để nghe với tất cả sự chú tâm mà không thêm thắt, không suy nghĩ, không phán xét, không giận dữ…thật sự rất khó. Nhưng nếu thực tập được hạnh lắng nghe thì ta có thể làm cho người đối diện cảm thấy an tâm nhiều lắm. Có thể họ an tâm vì đã được thỏa cơn giận
clip_image001.gif


Có câu nói này mình đọc các bạn nghe nhé: “Có lúc ta cũng cần nói lên điều này, điều nọ nhưng thường thì cũng không cần phải nói gì cả, vì mọi thứ sẽ phải đổi thay”. Vì thế “không nói” xuất phát từ buông bỏ, hoan hỷ khác với “không nói” vì sự ghét bỏ, không ưa thích.
“ Thời điểm tốt nhất để khuyên nhủ , dạy dỗ là lúc chúng ta hoàn toàn bình tĩnh, người kia cũng không ở trạng thái bất ổn, và họ sẵn sàng để nghe ta nói”. Nên khi người khác có sự đau khổ, túng quẫn, giận dữ thì bạn cũng đừng nên nói thêm lời gì cả, chỉ cần lắng nghe với tất cả sự chú tâm. Khi bạn thật sự lắng nghe người khác nói thì đã làm vơi đi rất nhiều niềm đau thương trong lòng của người ấy hay cũng làm vơi đi sự giận dữ nhất thời của họ.

Thân chào.
 

aolinhxanh

New member
"Nhiều khi em bị bội thực , rối loạn tiêu hóa . Mong các bác giữ đúng tiêu chí . Cám ơn bác Tâm nhiều về một thớt rất hay !"

Một món ăn ngon nếu ăn nhiều sẽ ngán. Tocpic mỗi ngày một câu chuyện rất hay, nên mỗi câu chuyện hay cần có thời gian nghiền ngẫm mới thấm. Đôi khi muốn comment câu chuyện hay nhưng đọc thêm câu chuyện nữa, thành ra mệt,

Theo ý mình, khi một câu chuyện được post lên ngày hôm đó. anh Titatino lên comment liền: "Câu chuyện ngày hôm nay đã xong" . chuyện mỗi ngày có thể là bài hát, hay bài viết.. .theo tiêu chí anh Titatino.

Hơn nữa AE cũng nên chú ý một tí, Khi đọc câu chuyện hay thì để ý xem ngày hôm đó có ai đã gửi câu chuyện chưa. Nếu gửi rồi, AE cứ để dành câu chuyện đó cho ngày hôm sau.

Chào mào bổi/ Thân chào AE.
Ôi! mọi người đang trách mình đây mà, hjc ... Sorry anh em, vì mình nghĩ clip có chứ text thì chưa, nên post lên nhưng Sai lầm vẫn là anh, sorry. Rút kinh nghiệm.
Mình nghĩ sau này nếu anh em nào gửi bài thì gắn thêm dòng chữ "Câu chuyện của ngày hôm nay 1x-07-2012" để anh em khác biết, không gửi thêm bài nữa. Vì bác Tâm đâu có túc trực 24/24 trên này được. Vài góp ý nhỏ.
Thân chào.
 

Leebul

Quản lý nhiều BOX
Gởi cả nhà câu chuyện ngày hôm nay < 13 / 07 2012 >
Đb là bác Tinatino đang rong rủi trên mọi nẻo đường và có nhiều thời gian để chiêm nghiệm, để quan sát và ngắm ======= Những Cái Cần Gạt Nuớc
Bạn đã từng lái xe trong mưa, bạn có để ý đến cái cần gạt nuớc không?
Trời mưa như trút nuớc, nuớc phủ mờ mặt kính, che khuất cả đuờng đi.
May mắn thay ! chúng ta có những cái cần gạt nuớc: kiên trì và đều đặn, chúng xóa nhòa nuớc mưa trên kính, giúp ta nhìn thấy đuờng để lái xe.
thật tiện dụng tuyệt vời!

Trên chuyến xe cuộc đời, có những nỗi buồn rơi rớt, những lo âu lất phất, những cơn giận vũ bão…
Chúng như những cơn mưa cản trở hành trình của chúng ta, làm chúng ta không thấy đuờng di, mất phương huớng, hoặc chán nản dừng xe lại, tự làm mất thời gian và công sức của mình, bạn có thấy lãng phí không?
Này bạn, thay vì ngồi than thân trách phận hoặc tiêu cực chờ dợi, sao bạn không thẳng tay gạt những nỗi buồn, những điều không vừa ý sang một bên để tiếp tục di, cho dù chậm thì cũng vẫn là đang tiến tới.
Một u sầu gạt bỏ là bạn sẽ đuợc nhìn rõ hơn và xa hơn một chút, tiến xa hơn một chút trên đuờng đi của mình.
Dẫu vậy, cũng có những niềm đau, những nỗi buồn như cơn mưa dai dẳng, khó có thể xóa nhòa trong chốc lát.
Bạn phải đều đặn,đều đặn gạt bỏ chúng như… những cái cần gạt nuớc.
Muốn vậy, bạn phải kiên trì, quyết tâm lập đi lập lại một dộng tác trong tu tuởng: đẩy sang phải, đẩy sang trái, cho những gì không vừa ý văng khỏi đời mình như những hạt mưa văng khỏi kính xe...
Hãy chiến đấu cho tương lai phía truớc, để rồi những lo âu rơi rớt, những cơn giận tung toé, những phiền muộn đọng lại sẽ bị gạt bắn ra đằng sau từng phần, từng phần, và nhẹ dần di cho tới khi mất hẳn.
Quan trọng là bạn phải biết gạt bỏ chúng một cách đều đặn, kiên trì.Trời sẽ lại sáng sau cơn mưa.
Nguời tài xế cẩn thận, dù biết rõ công dụng của chiếc cần gạt nuớc, cũng không dám khinh thuờng trời mưa.
Ðuờng trơn, tầm nhìn giới hạn, xe không thể chạy nhanh đuợc; bạn cũng vậy, bạn có thể gạt bỏ đuợc những điều tiêu cực, phật lòng, buồn đau, nhưng vẫn chịu những hậu quả tổn hại của chúng.
Hãy tiến lên nhưng đừng phóng nhanh, chậm rãi chú ý xem xét để đuợc an toàn cho lần sau.
Và nếu tránh đuợc thì nên tránh từ đầu, như nguời lái xe khi xem thời tiết, biết trời mua thì có thể khởi hành sớm hơn hoặc muộn đi, có thể lái xe đi vòng huớng khác dể tránh cơn bão dập vùi.
Ðừng tự chuốc lấy những điều không vừa ý khi mình có thể tránh đuợc.
Cuộc đời còn có bao nhiêu việc cần phải làm; nếu không thật cần thiết thì cũng chẳng nên lái xe trong mưa.
Và nếu nhỡ ra phải đi trong mưa, bạn có để ý thêm không?
Trên kính xe có tới 2 cái cần gạt nuớc. Chúng làm việc chung với nhau thật hợp «rơ», lui tới đều đặn, song song, hỗ trợ cho nhau, để đẩy nuớc mua ra ngoài.
Trong cuộc dời, có những nỗi buồn, những lo âu thật khó xóa hết với sức của một nguời.
Hãy cùng chia sẻ với nguời thân, với bè bạn: gánh nặng đuợc san sẻ thì đôi vai sẽ bớt mỏi, đuờng đi sẽ bớt xa hon, dễ đi hon. Khi có sự đồng tâm hiệp lực thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn, niềm vui cũng sẽ lớn hơn, đủ để đánh bại những nỗi buồn lớn.
Và sau hết, bạn hãy là nguời lạc quan.
Hãy nhìn những cái cần gạt nuớc không chịu nằm im, chúng chuyển động không ngừng, cố đẩy nuớc đến từ mọi phía.
Nếu bạn chỉ ngồi một chỗ mà lo âu thì bạn thật là nguời đáng lo, nếu bạn chỉ biết cằn nhằn những phiền toái thì chúng vẫn còn đó, nếu bạn đắm mình trong u sầu thì u sầu sẽ nhấn chìm bạn.
Hãy suy nghĩ theo hướng lạc quan và hành động tích cực;
Ðối với nguời lạc quan, sớm hay muộn thì vấn đề cũng sẽ có giải pháp, điều cần là phải vui sống dù tạm thời chưa giải quyết chúng đuợc.

Xưa kia có một bà cụ hay ủ rủ khi nghĩ đến 2 nguời con ở xa : trời mưa thì bà nghĩ đến nguời con bán dép rơm bị ế ẩm vì không ai mua dép rơm để đi mưa; trời nắng thì bà lại nghi tới nguời con bán dù vì ai lại mua dù mùa nắng. Hàng xóm thấy vậy xúm vào khuyên bà hãy nghĩ nguợc lại: trời nắng thì nghĩ tới nguời con bán dép rơm đuợc đắt hàng, còn trời mưa thì nghĩ tới đứa con làm dù không dủ bán. Bà cụ nghe theo và từ đó sống thật vui vẻ.

Bạn biết không, đời sống vui hay buồn nhiều khi không phải do những việc bên ngoài, mà lại tùy thuộc vào suy nghi và cách sống của chúng ta.Nhiều việc có cả mặt tốt lẫn mặt xấu, nhưng nếu nhìn mặt tốt có lẽ chúng ta sẽ sống hạnh phúc hơn, tội gì phải làm nguợc lại. Những buồn khổ, lo âu, bất hạnh nhiều khi đến bất chợt như cơn mưa và ai cũng sẽ gặp phải.

Dù sao trời cũng đã mưa và chúng ta phải lái «chuyến xe cuộc dời».

Hãy vui vẻ lạc quan khi nghi đến… «những cái cần gạt nuớc».



 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Ui trời, mãi lo làm phóng viên cập nhật thông tin kịp thời để gửi tới AE, mà ko để ý câu chuyện ngày hôm nay đến giờ này mới đọc.
"Trên chuyến xe cuộc đời, có những nỗi buồn rơi rớt, những lo âu lất phất, những cơn giận vũ bão…
Chúng như những cơn mưa cản trở hành trình của chúng ta, làm chúng ta không thấy đuờng di, mất phương huớng, hoặc chán nản dừng xe lại, tự làm mất thời gian và công sức của mình, bạn có thấy lãng phí không?
Này bạn, thay vì ngồi than thân trách phận hoặc tiêu cực chờ dợi, sao bạn không thẳng tay gạt những nỗi buồn, những điều không vừa ý sang một bên để tiếp tục di, cho dù chậm thì cũng vẫn là đang tiến tới.
Một u sầu gạt bỏ là bạn sẽ đuợc nhìn rõ hơn và xa hơn một chút, tiến xa hơn một chút trên đuờng đi của mình.
Dẫu vậy, cũng có những niềm đau, những nỗi buồn như cơn mưa dai dẳng, khó có thể xóa nhòa trong chốc lát.
Bạn phải đều đặn,đều đặn gạt bỏ chúng như… những cái cần gạt nuớc. "
Thanks bác Sang Leebull, câu chuyện ẩn dụ rất sâu sắc. Hành trình của chặng đường hạnh phúc không thể thiếu những cần gạt nước này
Thân chào, tinatino.
Note : hôm nay, thư Sáu ngày 13/7 bác Sang đã gửi bài, AE đìng gửi nữa. Cám ơn anh em!
 

aolinhxanh

New member
Gởi cả nhà câu chuyện ngày hôm nay < 13 / 07 2012 >

Xưa kia có một bà cụ hay ủ rủ khi nghĩ đến 2 nguời con ở xa : trời mưa thì bà nghĩ đến nguời con bán dép rơm bị ế ẩm vì không ai mua dép rơm để đi mưa; trời nắng thì bà lại nghi tới nguời con bán dù vì ai lại mua dù mùa nắng. Hàng xóm thấy vậy xúm vào khuyên bà hãy nghĩ nguợc lại: trời nắng thì nghĩ tới nguời con bán dép rơm đuợc đắt hàng, còn trời mưa thì nghĩ tới đứa con làm dù không dủ bán. Bà cụ nghe theo và từ đó sống thật vui vẻ.

Bạn biết không, đời sống vui hay buồn nhiều khi không phải do những việc bên ngoài, mà lại tùy thuộc vào suy nghi và cách sống của chúng ta.Nhiều việc có cả mặt tốt lẫn mặt xấu, nhưng nếu nhìn mặt tốt có lẽ chúng ta sẽ sống hạnh phúc hơn, tội gì phải làm nguợc lại. Những buồn khổ, lo âu, bất hạnh nhiều khi đến bất chợt như cơn mưa và ai cũng sẽ gặp phải.

Dù sao trời cũng đã mưa và chúng ta phải lái «chuyến xe cuộc dời».

Hãy vui vẻ lạc quan khi nghi đến… «những cái cần gạt nuớc».


Cảm ơn bác Leebul, Câu chuyện rất hay, rất ý nghĩa, nhắc chúng ta rằng: những sự vật hiện tượng tưởng chừng như quá đỗi bình thường, quen thuộc ấy lại mang một thông điệp rất tích cực về tính lạc quan, về cách tư duy - suy nghĩ để sống tốt hơn, hạnh phúc hơn và ý nghĩa hơn.
Chúng ta hãy lạc quan lên cho dù chim cò của chúng ta không bằng người nhưng biết đâu sau này chúng sẽ hơn thì sao, phải không anh em? Sống ở đời chúng ta phải có niềm tin và hy vọng mặc dù sự lạc quan này biết bao giờ mới được trực quan. (hehe ... nói một hồi cuối cùng = 0).
Mình muốn nói về câu chuyện trên chút. Chúng ta có thể suy nghĩ theo hướng tích cực để bớt muộn phiền, âu lo tuy nhiên với đấng sinh thành thì khác, nhất là tình Mẫu Mẫu làm sao có thể suy nghĩ như vậy được, khi chúng ta gặp khó khăn một thì Mẹ sẽ lo lắng gấp mười, hy sinh tất cả cho con cái, Mẹ chỉ tươi cười khi tất cả con cái của người thành đạt (nói đến đây nhớ Nội quá, lúc nào cũng lo cho con cho cháu, huhuhu ...).
Thân chào.
 

aolinhxanh

New member
Chào toàn thể anh em!
Câu chuyện hôm nay thứ 7, ngày 14/07/2012, kính gửi anh em cùng thưởng thức.
MỘT NỤ HÔN

Một cậu bé mười lăm tuổi, một hôm vừa cơm nước xong thì lại gần mẹ và đưa cho bà một cái hoá đơn. Bà mẹ đọc thấy trong hoá đơn những dòng sau đây:
- Thu dọn nhà cửa: $15.00
- Cắt cỏ: $10.00
- Rửa xe: $6.00
- Thay bóng đèn: $4.00
- Đổ rác: $5.00

Tổng cộng: $40.00

Bà mẹ xem xong, lẳng lặng không nói gì, sắc mặt cũng không thay đổi. Sáng hôm sau thức dậy, cậu bé thấy hai tờ 20 đô la đặt trên bàn trong phòng mình, kèm theo một cái hoá đơn. Cậu mở ra thì là cái hoá đơn mẹ cậu gửi cho cậu, trong đó có những dòng như thế này:
- Mang con trong bụng hơn 9 tháng: không tính đồng nào.
- Thức trắng đêm những ngày con đau ốm bệnh tật: không tính đồng nào.
- Phòng ngủ cho thuê 15 năm: không tính đồng nào.
- Nuôi ăn 15 năm: không tính đồng nào.
- Mua sắm quần áo trong 15 năm: không tính đồng nào.
- Học phí từ pre-school đến hôm nay: không tính đồng nào.
- Tình thương dành cho con từ ngày sinh con ra cho đến hôm nay: giá một nụ hôn.

Tổng cộng: Một nụ hôn.

Cậu bé 15 tuổi đọc xong tấm hoá đơn lạ đời đó, bật khóc. Cậu chạy lại ôm chầm lấy mẹ mà hôn rồi nhét vào túi mẹ hai tờ 20 đồng.

Câu chuyện thật cảm động và ý nghĩa, nhưng mối liên hệ giữa cha mẹ và con cái ngày hôm nay không còn đơn thuần và êm đềm như thế. Tuổi trẻ hôm nay có cuộc sống sôi nổi vội vã hơn. Mà cha mẹ hình như cũng nuông chiều con cái hơn nhiều các ba/mẹ nhỉ ?

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ, chim cò sung sức nhất.
Thân chào.
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Thân chào AE diễn đàn!
Hôm nay, ngày CN 15/72001, thân gửi tới Ae mẫu chuyện hay sau đây :
*
Chuyến xe cuộc*đời
*
Sau cơn tai biến mạch máu não, cha tôi yếu đi nhiều, không còn khả năng Đi lại nữa.* Chúng tôi mang về nhà một chiếc xe lăn tay cho cha.**Nhìn cha ngồi tù túng trong chiếc xe với không gian nhỏ hẹp, chúng tôi vừa ái ngại, vừa xót xa.**
Cha tôi, một người lính từng vào sinh ra tử, một người luôn hoạt động và mạnh mẽ… Bây giờ cha ngồi im lặng trên chiếc xe lăn hàng giờ liền.
Tôi biết lòng cha đau đớn vì bất lực trước tình trạng bệnh tật của mình.**Thấy chúng tôi quấn quít, cha vui lắm, nhưng cha lại bảo:
- “Tụi con đừng lo cho cha nhiều, đứa nào có việc phải làm, phải học, cứ đi!
Cha biết cách thích nghi với hoàn cảnh mà!”
Rồi cha cười nói:
*- “ Các con à, cuộc đời con người có nhiều giai đoạn.* Mỗi giai đoạn gắn với một chiếc xe.* Khi sinh ra, con người nằm xe nôi.**Nhỏ bé, yếu ớt, con người được yêu thương và chăm sóc bởi cha mẹ, người thân.* Lớn lên một chút, con gười chập chững bước những bước đi đầu tiên với chiếc xe tập đi.* Giã từ thời thơ ấu, chúng ta bắt đầu hòa nhập vào thế giới với bao nhiêu phương tiện: xe đạp, xe máy, xe hơi… Và từ đây, chúng ta cứ luôn ao ước thay đổi chiếc xe đời mình sao cho mới hơn, hiện đại hơn, tốt hơn…
Các con ơi, cha cũng đang ngồi trên một chuyến xe của đời mình.**Chiếc xe lăn này là một chiếc xe trong cuộc đời của cha và cha không tuyệt vọng vì điều đó.**Cái chính là cha vẫn sống lạc quan, yêu đời trên chuyến xe đời mình.
Xung quanh chúng ta có biết bao mảnh đời vất vả, cực nhọc, những người gắn mình với chiếc xe ba gác chở thuê, xe xích lô, xe đẩy bán hàng rong trên phố, nhưng họ vẫn sống, vẫn vươn lên.
Có những người đi toàn xe hơi đắt tiền, đời mới, nhưng những chuyến xe cuộc đời họ lại không có bến đỗ phẳng lặng, hạnh phúc…
Ai rồi cũng phải đi chuyến xe cuối cùng của đời mình.**Phải làm thế nào để trong chuyến xe đó, chúng ta ra đi trong sự thanh thản, yên bình, trong sự thương tiếc của người thân, bạn bè.*
Làm được điều đó không phải là điều đơn giản, dễ dàng vì những chuyến xe trong cuộc đời mỗi người:
Không có vé “khứ hồi”, chúng ta chỉ được đi có một .
----------------
Thân chào, tinatino
 
Sửa lần cuối:

aolinhxanh

New member
Cám ơn Bác Tâm, tưởng hôm nay lo tác nghiệp nên quên Câu chuyện hôm nay rùi chứ.
Thân chào.
 
Sửa lần cuối:

impala

Chim Thầy
Cám ơn bác Tâm nhé!

Bác aolinhxanh để mai post cho anh em xem nhé... bài của bác hay lắm!

Thân ái!
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Thân gởi AE trên diễn đàn câu chuyện hôm nay Thứ 2 ngày 16/7/2012
Hôm nay, mình sẽ không gửi tới AE câu chuyện nào mà mình biết trong sách vở hoặc sưu tầm. Câu chuyện mình muốn gửi là 2 mẫu chuyện thực mà những người AE trong gia đình chaomao.org chúng ta gặp phải. Hy vọng cũng là bài học cảnh giác để toàn thể Anh em rút kinh nghiệm.
Để tôn trọng 2 bác xuanhuy008 và ManhQuynh và để có câu chuyện trung thực mình xin trích dẫn nguyên văn, không chỉnh sửa 2 mẫu chuyện này
Chân thành cám ơn và chia buồn cùng 2 bác
Cảnh báo cho anh em chơi chim!
Chuyện của bác xuanhuy008
“hic! 3 ngày nay ức chế kinh khủng vì bị mất con chim chào mào các bác ah! e cũng muốn chia sẻ chút với các bác. thứ nhất cho thỏa lòng, thứ hai để cảnh báo với anh em trên diễn đàn.
trước kia khi còn chơi bên diễn đàn svcvietnam.vn em có quen 1 người tên Sơn (hiện ở tại Quy Nhơn - nhà đường Trần Hưng Đạo, nó hay chơi chim ở trường Trúc Mai, thằng này làm nghề lắp ráp bàn bida - Số Dt của nó: 01676711766) vào cuối tháng 5 vừa rồi e có cho nó mượn một con chào mào, em nó ở trong lồng mây ông anh ở Nha Trang tặng. với lý do mượn chim về dạy má trắng. thứ 6 em alo hẹn nó thứ 7 này mang chim sang nhà em, nó dạ ngon lành, kêu mang tới liền cho em (đến nay là gần 2 tháng)! sáng thứ 7 e đợi mãi không thấy tin tức gì, đợi tới 19h30 tối e gọi điện khoảng 10 cuộc nó không bắt máy và lơ luôn tới giờ. đến chủ nhật em gọi lại chuông điện thoại vẫn reo nhưng nó không bắt máy! e nghĩ mãi không ra. anh em chơi chim với nhau ai cũng đáng quý cả, cùng đam mê, sở thích mà có thể hành động được như vậy. con chim không lớn nhưng tấm lòng thì lớn mà phải không các bác? khi nó cần em sẵn sàng giúp đỡ vậy mà em giúp nó rồi nó "nuôi giúp em luôn"!
qua đây em cũng xin lưu ý các bác nên chọn bạn trước khi chơi chứ đừng tin tưởng quá mà lặp lại sai lầm như em (nó đến nhà em lấy chim còn e thì chưa từng đến nhà nó)! “

VÀ ĐÂY LÀ CAU CHUYỆN CỦA BÁC ManhQuynh
“Xin chia buốn với bác, nói thật với bác là mới tuần trước em cũng bi một thằng bạn học cũng đại học nó khong lừa mất chim nhưng lừa mất tiền, 30/04 - 1/5 gia đình nhà nó xuống Quảng Ninh chơi em dẫn nhà nó đi Hạ Long (Nhà em cách Hạ Long 60km) gần như bao từ A - Z. Vậy mà hôm CN vừa rồi vợ chồng nó đi du lịch ở Cát Bà trên đường về qua nhà em nó cũng không thèm vào nhà em và nó điện mượn em 22tr và hẹn sáng thứ 2 nó chuyển trả (và nó còn bảo gửi TK luôn để sáng mai nó gửi tiền cho) em không có em lại còn đi mượn hộ nó và từ đó đến bây giờ là 1 tuần rồi em điện nó không bắt máy, em điện cho vài lần nó không nghê máy em tức mình em gửi lại cho nó những tin nhắn nó đã gửi cho em và hứa với em. Đời có nhiều thành phần mình không thể tưởng tượng được đâu bạn ah.”

"CHUYỆN NGƯỜI LÀ BÀI HỌC CHO MÌNH "
Thân chào, tinatino
 

aolinhxanh

New member
hjc ... xin chia buồn cùng 2 Bác. Thực sự thì cũng không thể tự trách mình được các Bác ạ, chỉ trách những con người tham lam, ích kỷ, muốn chiếm đoạt của người, lợi dụng lòng tốt của người để thõa mãn nhu cầu đe hèn của họ. Xin lỗi anh em vì mình vừa gặp nên cục tức lại đang trổi dậy. Sorry vì những lời lẽ hơi thái quá. Nếu không gặp chúng ta không thể phân biệt đâu là Thạch Sanh, đâu là Lý Thông? Nhưng ngày nay Thạch Sanh thì ít, Lý Thông um sùm, các Bác nhé.
Thân chào.
 

black_fish9402

Chim Râu Đỏ
Hôm nay , em xin đổi khẩu vị cho đỡ mỏi mắt , em rất thích câu chuyện này , mời anh em cùng xem và suy ngẫm nhé !


Thân , black_fish9402 ,
 
Top