Mỗi ngày một câu chuyện

chaomao_mduc

Chào Mào Quảng Nam
Câu chuyện ngày hôm nay (21/9/2012).

Hơi thở cuối cùng


Một ông chồng trên giường hấp hối, gọi vợ đến bên mình và hỏi:
- Em ơi, anh không còn sống được nữa. Em hãy nói thật cho anh, trong suốt thời gian chúng mình chung sống với nhau, em đã phản bội anh bao nhiêu lần?
Chị vợ không nói gì, chỉ khóc nức nở.
Ông chồng lại hỏi :
- Thôi, em đã không muốn nói thì hãy giải thích cho anh tại sao trong tủ của em có 3 quả trứng và 300 USD?
Chị vợ thút thít :
- Mỗi lần em phản bội anh, em lại cho vào tủ một quả trứng.
Ông chồng thở phào:
- À, thế là chỉ có 3 lần thôi ư? Còn 300 USD thì sao?
Lần này, chị vợ khóc rất to và giải thích:
- Mỗi lần trứng nhiều quá, em lại đem ra chợ bán và... em đã tiết kiệm được 300 USD.
Nghe đến đó, ông chồng kêu to lên một tiếng và trút hơi thở cuối cùng.

Sưu tầm
 

Duy-MC

Trưởng Ban Thư Ký HHCMMN
mình xin đóng câu chuyện hôm nay 22/09/2012
Đừng bao giờ nói “giá như…”


Trong cuộc đời của mình có ai mà chưa từng một lần mắc phải sai lầm. Những lúc như vậy người ta thường ước giá như mình đã không phạm lỗi, giá như có thể quay trở lại mình sẽ không làm như thế, và vô vàn những cái giá như bất tận. Thế nhưng, NẾU điều ước quay ngược thời gian ‘được phép’ trở thành hiện thực thì liệu bạn có tránh được lỗi lầm ấy không?

Câu trả lời sẽ là KHÔNG. Bởi vì: bạn vẫn chưa biết hậu quả của việc mình làm nếu chưa thực hiện nó và tại thời điểm đó bạn TIN rằng điều mình làm là đúng. Người ta không thể rút kinh nghiệm nếu chưa từng phạm lỗi.

Tôi luôn tin như vậy. Chính vì thế mà tôi chưa từng bao giờ ước quay ngược thời gian. Đó là một điều ước xuẩn ngốc nhất trên đời.

Cuộc đời của mỗi người giống như một quyển sách. Mỗi ngày trôi qua là thêm một trang mới ra đời. Bạn có thể viết nguệch ngoạc, hay viết nắn nót, thậm chí viết sai rồi gạch xóa lấm lem. Thỉnh thoảng lại để cho một ai đó – quen biết hay xa lạ – cầm bút viết vào đấy vài dòng hoặc thậm chí là vài trang. Nhưng bạn đừng quên rằng, ngày mai khi thức dậy bạn sẽ có một trang sách mới trắng tinh. Đừng nghĩ mãi về chuyện hôm qua mà hãy lưu ý đến trang sách của bạn ngày hôm nay để không phạm phải những lỗi lầm giống như những trang trước.
 

Leebul

Quản lý nhiều BOX
Thân gởi cả nhà câu chuyện của Leebul ngày hôm nay 24/09/2012 - CÂU CHUYÊN VỀ MR. GIÓ ĐỘC VÀ SỰ CHỦ QUAN

Xin chia sẽ cùng mọi người những giây phút mà có thể nói trong cuộc đời chơi chim của mình chắc không thể nào quên được.!

Trúng gió – 2 từ nghe đơn giản nhưng thật sự những khoảnh khắc ấy là đối diện với cái sống và cái chết trong gang tấc.
Hiện tượng này theo cảm nhận của mình là nó có thể xảy khi khi thời tiết thay đổi đột ngột và cùng thời điểm trùng lúc khi thể trạng cơ thể người hay những vật nuôi yêu quý quanh ta đang lúc yếu sức thì hậu quả thật khó lường, có những trường hợp trúng gió độc dẫn đến méo miệng, nghiêm trọng thì có thể tử vong..vv.. khi cơ thể chúng ta đang yếu - sức đề kháng kém + thêm yếu tố chủ quan nên hiện tượng này có thể xảy ra ở tần suất rất cao...

Hichic..6h00 ngày hôm nay..như thường lệ giờ này là giờ cho các em chim yêu của mình ăn uống trước khi đi làm..Trời sáng, thời tiết gió lành lạnh..có lẽ vì quá chủ quan hay có lẽ vì muốn ngắm em nó một xíu trước khi đi làm mà mình treo em chim đang thay lông ra ngoài quá sớm để kiểm tra lông lá như thế nào…

Hichic..đúng thật là em nó thay lông nên thể trạng và sức đề kháng cũng kém và..Gặp trúng ông gió độc ghé thăm nên chí trong vòng 10ph treo ra ngoài, đột nhiên mình thấy em nó có hiện tượng thu người lại, đầu thụt sát vào người không thấy cổ đâu cả..

6h11” mình biết em nó bị trúng gió rùi..đem vào treo trong nhà ngay
6h12” Em nó sùi bột mép và khó thở..quá nguy hiểm đến tính mạng
6h13” Dầu gió 3 giọt dưới đáy lồng
6h14” Bọt mép cứ tiếp tục trào ra như người hấp hối…một mắt nhắm nghiền lại, và rớt cầu..huhu…
6h15” Không còn cách nào khác là phải bắt em nó ra vì mình rất tối kỵ việc bắt chim bằng tay vạch mỏ em nó cho giọt nước gừng tươi cốt chanh..hichic..
6h16” Niềm vui vụt lóe lên chỉ trong vòng 1ph sau khi em nó phun thêm một đợt nước bọt nữa.. hichic..tay mình đặt em nó lên cầu..em mở mắt ra và cử động đôi chân bám lấy cầu đứng bật dậy.

Thật không thể ngờ những việc diễn ra quá nhanh trong chớp mắt và điều thật kỳ diệu là em nó đã đứng vững và mở to đôi mắt nhìn khuôn mặt lo lắng của Leebul..
Hichic..cũng may nhờ có mẹ vợ đang nấu đồ ăn sáng dưới nhà khi nghe mình nói chim bị trúng gió nên đã tức tốc làm một bài thuốc chữa gió độc..hichic
Tình trạng em nó đến giờ phút này đã khỏe lên được đôi chút và đã tự uống nước được rồi..hichic..đang trong vòng chăm sóc đặc biệt ..huhu đi làm mà cứ mãi nghĩ về em nó..!


***** Nhân tiện đây cũng xin được chia sẽ cùng ace bài thuốc xữ lý trong tình huống cấp bách này.
* Gừng tươi một lóng tay
* Chanh tươi 1/3 trái vắt nước cốt
* Lấy gừng tươi cho lên bếp lửa nướng vừa đủ ấm nhưng không cháy vỏ, gọt và đập dập vỏ gừng cho ra nước + vắt chanh nhỏ vào trộn đều cho chim uống từ 3-5 giọt, số gừng còn lại để vào trong đáy lồng.
*** Cách thông thường ace mình vẫn hay làm là nhỏ vài giọt dầu vào đáy lồng và trùm áo lồng lại..áo lồng phải thoáng không quá kín vì chim sẽ bị ngạt thở vì hơi nóng của dầu gió..nếu cẩn thận hơn nữa thì nấu nồi nước xã rồi ngâm áo lồng vào sau đó phơi khô rồi tủ em nó lại..

Quả thật là những giây phút nhớ đời trong thú vui chim cò này !

P/s : Trong cuộc sống mọi sự chủ quan đều có thể trả giá rất đắt..có khi nó là niềm đau vô tận…
Nói về người nghĩ tới chim và giờ nói về chim cũng nghĩ tới người..nhiều lúc mình cũng thật chủ quan về sức khỏe..khỏe cũng nhậu mà yếu cũng nhậu nốt..nhậu xong trên đường về trời mưa lạnh lạnh cũng rất dễ gặp MR. GIÓ ĐỘC..HICHIC ! Thôi thì một câu “ CẨN TẮC VÔ ƯU “

Chúc cả nhà cả tuần nhiều may mắn – vui vẻ !
Thân / Leebul
 

thucdt

Chào Mào Xa Xứ
Bài viết ý nghĩa đấy anh Leebul, em cũng vừa bị 1 em và hơn 10 ngày chăm sóc đặc biệt nhưng vẫn về cõi thiên thu. Nên cảm giác này em rỏ hơn ai hết. Thân chào!
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Chúc mừng Leebul nhé! Dù giữa cái sống và cái chết chỉ trong khoảnh khắc mong manh, nhưng bạn đã dành lại được một sinh linh từ tay thần chết. Thật là cuộc đời khó nói trước, chim cũng như người đều là một mạng sống, qua cửa ải như thế này mới thấy cuộc sống giá trị như thế nào.
Chúc cho MJ của bạn mau chóng phục hồi.
Thân chào, tinatino.
 

Leodevincy

Chào mào Việt
Chúc mừng Leebul nhé! Dù giữa cái sống và cái chết chỉ trong khoảnh khắc mong manh, nhưng bạn đã dành lại được một sinh linh từ tay thần chết. Thật là cuộc đời khó nói trước, chim cũng như người đều là một mạng sống, qua cửa ải như thế này mới thấy cuộc sống giá trị như thế nào.
Chúc cho MJ của bạn mau chóng phục hồi.
Thân chào, tinatino.
Dù sao đây cũng là 1 trải nghiệm hiếm thấy mà đôi khi nó là bài học đắt giá, cũng may trong trường hợp này chỉ là bài học "quý giá" chứ chưa "đắt giá". Hy vọng và chúc em nó sẽ hồi phục nhanh trong thời gian tới, và AE chúng ta tới nên thận trọng hơn và đừng nên xem thường vì những lúc chim thay lông là lúc chim yếu nhất (có thể chim đã già mùa lồng và nuôi nhiều năm trong lồng nên đã mất đi ít nhiều yếu tố bản năng chống lại cái lạnh vào mùa thay lông như ngoài tự nhiên)

Chúc em nó mau bình phục,
Leodevincy

P/S: Ahh, anh Tâm hay thật chỉ cần xem video là biết em nó tên MJ... keke :D
 

cmnhatrang

Chào mào & Anh em
Tước tiên chia buồn cùng bác LeeBull vì ít nhìu gì em nó cũng bị ảnh hưởng phong độ, mà công nhận gió độc quá anh ơi, em cũng thường phơi chim sáng sớm trước khi đi làm, mở cửa ra mà thấy gió có vẻ lành lạnh là khoan mang chim ra, sáng nay mang em má trắng ra cũng có dấu hiệu lạ lạ nên mang vào liền thoa dầu vào bố lồng và cầu, lúc trưa về thấy em nó tỉnh weo may ghê.
Cũng vui khi em nó khỏi, chúc em nó mau bình phục và mau thay xong bộ lông đẹp cho kịp vô lửa thi mùa xuân!!!
Chúc bác Sang và AE luôn vui , không bao giờ gặp gió độc nữa nhé!!!
 

Duy-MC

Trưởng Ban Thư Ký HHCMMN
chúc mừng cụ leebul đã vượt qua giây phút căng cứng....tí nữa nhịn ăn nhịn uống mấy ngày hehe, nhưng mà phải nói là bác rất hay và nhiều kinh nghiệm, biết đâu qua những giây phút như thế bác lee sẽ cho ra cuốn cẩm nang chũa bệnh chào mào thì sao, trong cái xuôi sẽ có cái hên, không chừng con MJ sẽ thành 1 chú chim độc nhất vô nhị thì sao kekeke.

thân chào!phamlai

chúc chim luôn căng lửa

p/s: Bác lee nè nếu mà bận đi làm sớm không phơi chim được thì gởi mình phơi dùm cho, chứ để mất đi cao thủ võ lâm như em MJ thì uổng lắm hihi..hi
 

impala

Chim Thầy
Chiều hôm qua đi Saigon về... em cũng nhận được 1 tin ko vui... Đó là cô chim mái đo Xuân Huy và anh Hải (nguyenhaiabc) tặng đã ra đi... hjx... có lẽ cũng vì Mr.Gió Độc này... về nhà thì 1 cảnh tượng kinh hoàng là em nó xòe 2 cánh và dốc đầu xuống... do ko ở nhà nên ko kịp chạy chữa... em nó cũng đang ra lông... hjx... Anh/em hãy cẩn thận với Mr.Gió Độc vì bác ấy đến rất bất ngờ

Thân, Impala!
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Câu chuyện hôm nay Thứ Tư, ngày 26/09/2012.

MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THẬT XẢY RA VÀO NĂM 1892 TẠI ĐẠI HỌC STANFORD

Có một cậu học sinh 18 tuổi đang gặp khó khăn trong việc trả tiền học. Cậu ta là một đứa trẻ mồ côi, và cậu ta không biết đi nơi đâu để kiếm ra tiền. Thế là anh chàng này bèn nảy ra một sáng kiến. Cậu ta cùng một người bạn khác quyết định tổ chức một buổi nhạc hội ngay trong khuôn viên trường để gây quỹ cho việc học.

Họ tìm đến người nghệ sĩ dương cầm đại tài Ignacy J Paderewski . Người quản lý của Paderewski yêu cầu một khoản phí bảo đảm $2000 để cho ông ấy được biểu diễn. Sau khi họ thoà thuận xong, hai người sinh viên ấy bắt tay ngay vào công việc chuẩn bị để cho buổi trình diễn được thành công.

Ngày trọng đại ấy cuối cùng đã đến. Paderewski cuối cùng cũng đã buổi diễn tại Stanford. Thế nhưng không may là vé vẫn chưa được bán hết. Sau khi tổng kết số tiền bán vé lại, họ chỉ có được $1600. Quá thất vọng, họ đến chỗ của của Paderewski để trình bày hoàn cảnh của mình. Hai người sinh viên ấy đưa Paderewski toàn bộ số tiền bán vé, cùng với 1 check nợ $400, và hứa rằng họ sẽ trả số nợ ấy sớm nhất có thể.

“KHÔNG”, Paderewski nói. “Cái này không thể nào chấp nhận được.” Ông ta xé tờ check, trả lại $1,600 cho hai chàng thanh niên và nói : “Đây là 1600 đô, sau khi trừ hết tất cả các chi phí cho buổi biểu diễn thì còn bao nhiêu các cậu cứ giữ lấy cho việc học. Còn dư bao nhiêu thì hãy đưa cho tôi”. Hai cậu sinh viên ấy vô cùng bất ngờ, xúc động cảm ơn Paderewski..

Đây chỉ là một làm nhỏ, nhưng đã chứng minh được nhân cách tuyệt vời của Paderewski.

Tại sao ông ấy có thể giúp hai người mà ông ấy thậm chí không hề quen biết. Chúng ta tất cả đều đã bắt gặp những tình huống như vậy trong cuộc sống của mình. Và hầu hết chúng ta đều nghĩ : "Nếu chúng ta giúp họ, chúng ta sẽ được gì ?”. Thế nhưng, những người vĩ đại họ lại nghĩ khác: "Giả sử chúng ta không giúp họ, điều gì sẽ xảy ra với những con người đang gặp khó khăn ấy?". Họ không mong đợi sự đền đáp, Họ làm chỉ vì họ nghĩ đó là việc nên làm, vậy thôi.

Người nghệ sĩ dương cầm tốt bụng Paderewski hôm nào sau này trở thành Thủ Tướng của Ba Lan. Ông ấy là một vị lãnh đạo tài năng. Thế nhưng không may chiến tranh thế giới nổ ra, và đất nước của ông bị tàn phá nặng nề. Có hơn một triệu rưỡi người Ba Lan đang bị chết đói, và bây giờ chính phủ của ông không còn tiền để có thể nuôi sống họ được nữa. Paderewski không biết đi đâu để tìm sự giúp đỡ. Ông ta bèn đến Cơ Quan Cứu Trợ Lương Thực Hoa Kỳ để nhờ sự trợ giúp.

Người đứng đầu cơ quan đó chính là Herbert Hoover, người sau này trở thành Tổng Thống Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Ông Hoover đồng ý giúp đỡ và nhanh chóng gửi hàng tấn lương thực để cứu giúp những người Ba Lan đang bị đói khát ấy.

Thảm họa cuối cùng cũng đã được ngăn chặn. Thủ Tướng Paderewski lúc bấy giờ mới cảm thấy nhẹ nhõm. Ông bèn quyết định đi sang Mỹ để tự mình cảm ơn ông Hoover vì cử chí cao quý của ông ấy đã giúp đỡ người dân Ba Lan trong những lúc khó khăn. Thế nhưng khi Paderewski chuẩn bị nói câu cảm ơn thì ông Hoover vội cắt ngang và nói : “Ngài không cần phải cảm ơn tôi đâu, thưa ngài Thủ Tướng. Có lẽ ngài không còn nhớ, nhưng vài năm trước, ngài có giúp đỡ hai cậu sinh viên trẻ tuổi ở bên Mỹ được tiếp tục đi học, và tôi là một trong hai chàng sinh viên đó đấy ”

THẾ GIỚI NÀY ĐÚNG THẬT LÀ TUYỆT VỜI, KHI BẠN CHO ĐI THỨ GÌ, BẠN SẼ NHẬN LẠI ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU TƯƠNG TỰ.

P/S : lại nhớ câu tâm đắc của thầy phù thủy Impala sử dụng làm chữ ký : "Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về"

Thân chào, tinatino.
 
Sửa lần cuối:

Leodevincy

Chào mào Việt
Câu chuyện của hôm nay 28/9/2012
----

Chuyện cô nữ giảng viên trường Đại học Sư Phạm Thái Bình
Tác Giả: Đoàn Dự

Chúa Nhật, 23 Tháng 9 Năm 2012 04:47

Ngày 9-1-2007, trong mục “Ai là triệu phú” trên đài Truyền hình VTV3 Hà Nội, do MC kỳ cựu Lại văn Sâm điều khiển, người trúng cách được mời lên chiếc “ghế nóng” tham dự chương trình là cô Nguyễn Thị Tâm, 27 tuổi, giảng viên trường Đại học Sư phạm thành phố Thái Bình (Thái Bình nay là thành phố, không còn thị xã nữa).

MC đặt câu hỏi nguyên văn như sau:

“Trong tứ trụ của Tự Lực Văn Đoàn: Nhất Linh, Hoàng Đạo, Thạch Lam, Khái Hưng; ai là người khâng phải anh em ruột với ba người kia ?” .

Cô nữ giảng viên Đại học Sư Phạm suy nghĩ một lát rồi nói:

- Tự Lực Văn Đoàn… Hừ, Tự Lực Văn Đoàn, tôi chưa nghe nói đến bao giờ cả. Hình như đó là một gánh cải lương.
Còn Nhất Linh chắc chắn là một nghệ sĩ cải lương. – Riêng Hoàng Đạo, Thạch Lam, Khái Hưng…tôi không biết ba ông này có phải nghệ sĩ cải lương như Nhất Linh không.

- Vậy chị kết luận ai không phải anh em ruột với ba người kia ?

- Tôi đề nghị cho tôi được hưởng quyền trợ giúp, gọi điện thoại cho người thân.

- Chị muốn gọi cho ai ?

- Cho anh Nam, một bạn đồng nghiệp cũng dạy trong trường. Anh Nam là người đọc rất nhiều sách, kiến thức rất rộng, chắc chắn anh ấy biết.
MC cho phòng máy liên lạc với người tên Nam đang chờ sẵn ở nhà để trợ giúp, “cứu bồ” cho cô Tâm.

- A lô, anh Nam phải không ạ ? Tôi là Lại Văn Sâm đang ngồi với chị Nguyễn Thị Tâm trong chương trình “Ai là triệu phú”. Anh có sẵn lòng trợ giúp chị Tâm một câu hỏi không ạ ?

- Vâng, xin chào anh Lại Văn Sâm. Tôi rất sẵn lòng.

- Nếu vậy anh và chị Tâm có ba muơi giây để vừa hỏi vừa trả lời. Ba mươi giây của anh và chị bắt đầu…

Cô Tâm lập lại câu hỏi như chương trình đã hỏi: “Trong tứ trụ của Tự Lực Văn Đoàn…”, “Anh cho em biết Nhất Linh, Hoàng Đạo, Thạch Lam, Khái Hưng, ai không phải là anh em ruột với ba người kia…”

Đầu dây có tiếng trả lời rất lớn và dứt khoát, nghe rõ mồn một:

- Hoàng Đạo, Hoàng Đạo không phải là anh em ruột với Nhất Linh, Thạch Lam và Khái Hưng.

- Chắc chắn không anh:

- Chắc trăm phần trăm.

- Ba mươi giây của chị đã hết. Xin chị cho biết câu trả lời.

- Tôi tin vào kiến thức của người bạn đồng nghiệp của tôi. Tôi trả lời, Hoàng Đạo không phải anh em ruột với ba người kia.

- Chị quyết định như thế?

- Vâng, câu trả lời của tôi là phương án B, Hoàng Đạo.

- Sai. Giải đáp của chúng tôi là phương án D, Khái Hưng. Khái Hưng không phải anh em ruột với Nhất Linh, Hoàng Đạo và Thạch Lam. Hoàng Đạo tên thật là Nguyễn Tường Long, sinh năm 1906, em ruột nhà văn Nhất linh, anh ruột nhà văn Thạch Lam. Như vậy phần thưởng của chị từ năm triệu đồng còn lại một triệu đồng. Nhưng không sao, chúng ta lấy vui làm chính. Xin cám ơn chị đã tham dự chương trình.

Ứng viên Nguyễn Thị Tâm bị loại khỏi cuộc chơi, nhường chỗ cho người khác.

Thưa quý bạn, ở ngoài Bắc, một giảng viên hoặc một sinh viên đại học không biết Tự Lực Văn Đoàn hoặc Khái Hưng, Nhất Linh, Hoàng Đạo, Thạch Lam là ai là một điều bình thường, đối với chúng tôi không có gì đáng ngạc nhiên. Thậm chí, trong trò chơi “ Rung Chuông Vàng”, được hỏi Hùng Vương, Lạc Long Quân, Âu Cơ là ai? , họ không biết, chúng tôi cũng không ngạc nhiên luôn. Tuy nhiên, trong bốn tiếng “Tự Lực Văn Đoàn” đã có hai tiếng “Văn Đoàn” thì đó không thể là một gánh cải lương được và Nhất Linh không thể là một kép hát cải lương được, phải suy nghĩ chứ.

Đem cái kiến thức như vậy ra giảng dạy cho sinh viên rồi sau này sinh viên (ĐHSP) ra trường, lại đi giảng dạy cho học sinh thì rất nguy hiểm.

Ông Lý Quang Diệu, cựu thủ tướng Singapore năm nay đã 82 tuổi, mới sang thăm Việt Nam nói: “Ngay cả về mặt kinh tế, nếu muốn thành công thì trước hết phải có sự đầu tư vào giáo dục tốt”.
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Câu chuyện hôm nay, Thứ Bảy ngày 29/09/2012
------------------------
[FONT=lucida grande, tahoma, verdana, arial, sans-serif]CÂU CHUYỆN CỦA ĐÀN ẾCH.[/FONT]

Một đàn ếch đi ngang qua một khu rừng và hai con ếch bị rơi xuống một cái hố. Khi thấy cái hố quá sâu những con ếch còn lại bèn nói với hai con ếch kia rằng chúng sẽ phải chết.

Hai con ếch mặc kệ những lời bình luận và cố hết sức nhảy ra khỏi cái hố. Đàn ếch nhao nhao bảo chúng đừng nhảy vô ích, hãy chấp nhận cái chết không thể tránh khỏi.

Cuối cùng, một con ếch nghe theo lời của đàn ếch. Nó gục xuống chết vì kiệt sức và tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn dồn hết sức lực cuối cùng tiếp tục nhảy lên. Đàn ếch trên bờ lại ầm ĩ la lên bảo nó hãy nằm yên chờ chết. Con ếch nọ lại càng nhảy mạnh hơn nữa . Và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái hố sâu ấy.

Đàn ếch xúm lại:

"Không nghe chúng tôi nói gì à?"

Chúng cứ hỏi mãi trong sự ngạc nhiên, lúng túng của con ếch nọ.

Cuối cùng sự thật cũng được một con ếch già hé lộ rằng: con ếch vừa thoát khỏi cái hố kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó, và chính điều đó đã làm nên một sức mạnh kỳ diệu giúp cho nó tìm được sự sống mong manh trong cái chết.


Cuộc sống với bộn bề lo toan, vất vả, sẽ không ít lần chúng ta gặp phải những khó khăn hay đau khổ và tuyệt vọng...Vậy những lúc như thế bạn cần gì? Có phải chăng là một sự cảm thông, chia sẻ hay một lời an ủi, động viên. Có được những điều may mắn ấy chúng ta sẽ có đủ nghị lực để đương đầu và vượt qua mọi thử thách của cuộc sống, để tìm đến bến bờ tươi đẹp hơn.

Thật vậy, một lời nói cũng giống như một thứ vũ khí hết sức nguy hiểm. Nếu chúng ta dùng nó để động viên hay khích lệ những người thân, những người mình thương yêu thì điều đó thật tuyệt vời và đáng quý.

Nhưng cũng sẽ rất tàn nhẫn nếu chúng ta vô tình chĩa nó về một người nào đó, lời nói đó có thể đối với bản thân chúng ta không là gì cả, nhưng có thể làm người trực tiếp nhận nó bị tổn thương và đôi khi có thể gây hậu quả nghiêm trọng mà chúng ta không thể nào ngờ đến.

Qua câu truyện "con ếch" chúng ta có thể thấy được lời nói có sức mạnh khủng khiếp đến thế nào.

Một lời động viên chân thành dành cho người đang trong cơn khủng hoảng, có thể mang đến sức mạnh bất ngờ, để vượt qua hết những khó khăn nghịch cảnh, mà họ tưởng chừng như không bao giờ có thể làm được.

Ngược lại, một lời tiêu cực với người đang trong cơn khủng hoảng có thể giết chết họ!

Vì vậy tất cả mọi người chúng ta hãy cẩn thận với lời nói của mình. Hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời bạn!
--------------
Thân chào, tinatino.
 

chaomao_mduc

Chào Mào Quảng Nam
Câu chuyện ngày 03/10/2012:
VẾT THƯƠNG


vet thuong(3).jpg



Một cậu bé nọ có tính hay nổi nóng. Một hôm cha của cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu:

- Mỗi khi con muốn nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên chiếc hàng rào gỗ.

Ngày đầu tiên cậu bé đã đóng hơn một chục cây đinh lên hàng rào gỗ. Và cứ thế số đinh tăng dần. Nhưng vài tuần sau cậu bé đã tập kềm chế dằn cơn nóng giận của mình và số lượng đinh phải đóng mỗi ngày ít đi. Cậu nhận thấy rằng kềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng đinh lên hàng rào.

Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo :

- Tốt lắm, nếu bây giờ con tự dằn lấy được và không nổi nóng một lần thì con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.

Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng trên hàng rào đã không còn cây đinh nào cả.
Người cha nói nhỏ nhẹ với cậu :

- Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh con để lại trên hàng rào.

Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lổ đinh này, chúng để lại những vết thương khó rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương dù lành nhưng vết sẹo cũng còn để lại mãi.

Con hãy luôn nhớ: Vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả thể xác. Bạn bè ta, những người chung quanh ta là những viên đá quí. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở mỗi khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lời cha...


Sưu tầm
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
CHIẾC MẠNG NHỆN




Có một người lính trẻ nọ phải đối diện với một trận chiến thật khốc liệt và đầy tuyệt vọng. Quân thù gần như đánh bại toàn bộ đội quân của anh. Anh cùng các đồng đội của mình nhận được lệnh phải tháo chạy khỏi trận tuyến. Họ cố gắng hết sức tháo chạy trong sợ hãi để cứu mạng sống mình. Kẻ thù truy đuổi theo sau ráo riết. Anh lính trẻ chạy thục mạng, lòng tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng, nhưng chẳng bao lâu sau đó, anh thấy mình đã chạy lạc khỏi các đồng đội.
Cuối cùng, anh chạy đến một vực đá, bên trong có một hang động. Biết rằng quân thù đang đuổi theo đằng sau, và lúc đó do quá kiệt sức vì cuộc chạy trốn, anh quyết định chui vào hang ẩn trốn. Khi bò vào hang, anh rơi vào một không gian hoàn toàn tối mịt, anh sợ hãi, cất tiếng kêu cầu Chúa, xin Ngài cứu anh và bảo vệ anh khỏi kẻ thù. Trong lúc nguy nan này, anh lính trẻ cũng "mặc cả" với Chúa rằng nếu Chúa cứu anh, anh sẽ hầu việc Chúa suốt đời.
Trong lúc ngóng trông sự giúp đỡ của Chúa trong hoàn cảnh tuyệt vọng của mình, anh lính thấy có một con nhện đang bắt đầu đan màng nhện vắt ngang qua lối vào cửa hang. Nhìn những sợi tơ mỏng manh đang từ từ vắt ngang dọc qua miệng hang, người lính trẻ nghĩ hoàn cảnh thật trớ trêu. Anh nghĩ, "Mình xin Chúa đem đến sự bảo vệ và giải cứu cho mình, và Ngài lại sai con nhện này đến. Làm sao một con nhện lại có thể cứu mình?"
Trong lòng anh tràn đầy sợ hãi vì nghĩ rằng trong tình cảnh này thì kẻ thù sẽ phát hiện ra chỗ ẩn náu của anh, không sớm thì muộn, và sẽ giết anh. Chẳng bao lâu sau, anh nghe tiếng kẻ thù lùng sục khắp nơi quanh đó, tìm kiếm những người đang ẩn náu. Và một tên lính lăm lăm khẩu súng trong tay, đang từ từ tiến vào cửa hang. Anh lính trẻ nín thở, cố gắng thu mình trốn trong bóng tối ở một góc hang, anh hi vọng nếu có thời cơ, anh sẽ bất ngờ xuất hiện, tấn công kẻ thù để cứu lấy mạng sống mình. Anh nghe tim mình đập loạn xạ trong lồng ngực.
Tên lính nọ tiến cẩn thận về phía miệng hang, hắn đứng trước bức mạng nhện -- lúc bấy giờ đã giăng phủ khắp miệng hang. Quan sát một hồi, hắn lui lại và nói với đồng đội của mình, "chắc không có ai trong này đâu. Nếu có thì họ đã phải làm hư cái màng nhện này khi chui vào hang rồi. Thôi, đi thôi!"
Những năm sau đó, người lính trẻ nọ, giờ đây đã trờ thành một mục sư và là nhà truyền giáo - đã viết về sự thử thách mà anh đã trải qua. Anh viết thế này, "nơi nào có Chúa hiện diện, thì một tấm mạng nhện cũng trở thành một bức tường đá vững chắc. Còn nơi nào không có sự hiện diện của Ngài, thì một bức tường đá cũng chỉ là một bức mạng nhện mong manh mà thôi".
 

cmbinhlong

Chào mào tình bạn & tình yêu
hôm nay e poss hơi trùng xíu các bác thông cảm nhé.nhưng thấy câu chuyện cảm xúc nhìu wa nên poss cho AE xem
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
Kho tàng quý giá

THE LAST WISHES OF ALEXANDER THE GREAT

(Tiếng Việt)

Những ý nguyện cuối cùng của ngài Alexander Đại Đế khi sắp chết. Ngài Alexander Đại Đế cho triệu tập các quan trong triều đình đến để truyền đạt ba ý nguyện cuối cùng của mình. Ngài phán rằng

1 - Quan tài của ngài phải được khiêng đi bởi chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất của thời đó.

2 - Tất cả các báu vật của ngài (vàng, bạc, châu báu, ...) phải được rải dọc theo con đường dẫn đến ngôi mộ của ngài, và ...
3 - Đôi bàn tay của ngài phải được để lắc lư, đong đưa trên không, thò ra khỏi quan tài để cho mọi người đều thấy.

Một vị cận thần của ngài, rất đổi ngạc nhiên về những điều yêu cầu kỳ lạ này, và đã hỏi ngài Alexander lý do tại sao ngài lại muốn như thế.

Ngài Alexander đã giải thích như sau:


1 - Ta muốn chính các vị ngự y (bác sĩ) giỏi nhất phải khiêng quan tài của ta để cho mọi người thấy rằngmột khi phải đối mặt với cái chết, thì chính họ (là những người tài giỏi nhất) cũng không có tài nào để cứu chữa.


2 - Ta muốn châu báu của ta được vung vãi trên mặt đất để cho mọi người thấy rằng của cải, tài sản mà ta gom góp được ở trên thế gian này, sẽ mãi mãi ở lại trên thế gian này(một khi ta nhắm mắt xuôi tay từ giả cỏi đời).


3 - Ta muốn bàn tay của ta đong đưa trên không, để cho mọi người thấy rằng chúng ta đến với thế giới này với hai bàn tay trắng và khi rời khỏi thế giới này chúng ta cũng chỉ có hai bàn tay trắng.


Đức Chúa Trời phán cùng người rằng : Hỡi kẻ dại ! Chính đêm nay linh hôn ngươi sẻ bị đòi lại. Vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai ?
 

mpkl29

New member
Câu chuyện về cha và con
Một buổi tối cả cha và con sau khi xem tivi song cậu bé đến bên cha và hỏi:
- Ba ơi, tại sao tất cả các đứa bé lúc mới sinh ra đều khóc, còn ba mẹ của họ cười rất hạnh phúc vậy cha.
Người ba trả lời: ah con ơi, đứa bé khóc vì nó chấp nhận mọi sự bất công của cuộc đời , còn bố mẹ cười vì đã mang cho cuộc đời một sinh linh bé nhỏ một cuộc sống mới, một hi vọng mới.
Cậu bé hỏi tiếp vậy:
+ sau này con lớn lên và già đi con sẽ như thế nào hả Ba.
Ba trả lời: Con ơi, Con hãy sống làm sao cho đến khi con đi, con cười và người khác nhỏ nước mắt cho con.
- Con cười vì con không còn vấn vương gì ở cuộc đời này cả, và người khác nhỏ lệ vì đã mất đi một người như con. Cố lên con nhé.
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
CẬU BÉ VÀ CÂY TÁO
*****

Ngày xửa ngày xưa có một cây táo rất to. Một cậu bé rất thích đến chơi với cây táo hàng ngày. Cậu bé rất yêu cây táo và cây táo cũng yêu cậu bé rất nhiều.

Thời gian trôi qua…
Cậu bé lớn lên và không còn đến chơi với cây táo nữa.
Một hôm cậu bé quay lại chỗ cây táo, trông cậu rất buồn.
Cây táo nói: “Hãy lại đây chơi với tôi!”
nhưng cậu bé trả lời: “Bây giờ tôi không còn là một đứa trẻ nữa, tôi không muốn chơi quanh mấy cái cây nữa. Tôi muốn có đồ chơi. Tôi cần tiền để mua đồ chơi.”
“Xin lỗi vì tôi không có tiền… nhưng cậu có thể hái những trái táo của tôi và đem bán.”
Cậu bé nghe thế liền hái hết táo một cách vui vẻ và không quay lại chỗ cái cây nữa.
Cây cảm thấy rất buồn.

Đến một ngày, cái cây lại thấy cậu bé quay lại.
Lúc này cậu đã trở thành một chàng trai và đã lập gia đình.
Cái cây lại bảo: “Lại đây chơi với tôi!”
Chàng trai trả lời: “Tôi không có thời gian. Tôi phải làm việc để nuôi gia đình mình. Chúng tôi cần một chỗ để trú thân. Anh có thể giúp tôi không?”
Cây táo trả lời: “Xin lỗi, tôi không có nhà nhưng cậu có thể cắt những cành cây của tôi để về làm nhà.”
Chàng trai làm theo lời cây táo bảo và cũng không quay lại nữa kể từ hôm đó.
Cây táo hết sức cô đơn và buồn tủi.

Rất lâu sau, một ngày mùa hè, cậu bé lại quay lại, lúc này đã thực sự là
một người đàn ông trung niên.
Nhìn thấy cậu bé của mình, cái cây hết sức phấn khởi.
Nó lại nói: “Lại đây chơi với tôi!”
Người đàn ông trả lời: “Tôi đang già đi và cảm thấy rất buồn chán.
Tôi muốn có một chiếc thuyền để đi khắp nơi. Anh có thể cho tôi một cái không?”
“Hãy dùng thân tôi mà làm thuyền, cậu có thể đi thật xa và cảm thấy thật hạnh phúc,” cái cây nói.
Người đàn ông liền chặt cây táo, đóng cho mình một cái thuyền và đi thật xa, thật lâu không quay về.

Một hôm, nhìn thấy cậu bé quay về, lúc này đã là một ông lão, cái cây liền bảo: “Xin lỗi nhưng tôi chẳng còn gì để cho cậu nữa đâu. Không còn táo nữa…”.
“Tôi cũng không còn răng để ăn nữa,” ông lão nói.
“Tôi không còn thân cây để cho cậu trèo lên nữa. Cái duy nhất tôi còn lại là bộ rễ đang chết dần của mình,” cái cây nói trong nước mắt nghẹn ngào.
Cậu bé trả lời: “Bây giờ tôi cũng không cần nhiều nữa, tôi chỉ cần một chỗ để nghỉ ngơi thôi. Sau những năm qua tôi đã mệt mỏi lắm rồi.”
Nghe thấy vậy cây táo liền nói: “Rễ của một cái cây già nua là một chỗ nghỉ ngơi rất lý tưởng cho cậu. Hãy lại gần và ngồi lên đây.”
Ông lão làm theo lời của cây táo.
Cái cây cảm thấy vui sướng hơn bao giờ hết, nó nở một nụ cười có lẫn cả những giọt nước mắt sung sướng.

Góc Yêu Thương
♥ Đây là câu chuyện dành cho tất cả mọi người.
Cái cây chính là bố mẹ của chúng ta.
Khi còn nhỏ, chúng ta rất thích chơi với Bố và Mẹ…
Còn khi lớn lên, chúng ta rời xa họ… và chỉ quay về khi gặp chuyện buồn.
Cho dù như thế nào thì bố mẹ ta vẫn ở đó, sẵn sàng cho chúng ta tất cả những gì họ có để mong chúng ta được hạnh phúc.
Khi đọc câu chuyện này bạn có thể nghĩ rằng câu bé đã đối xử thật tệ với cái cây nhưng trên thực tế đó chính lại là cách bạn đang đối xử với bố mẹ mình.
Hãy yêu thương cha mẹ, cho dù họ đang ở đâu đi chăng nữa.♥
 
Top