Mỗi ngày một câu chuyện

tinikonichiwa

Loving you Chào Mào
Thứ 3 ngày 06 tháng 11 năm 2012.
Truyện vui sưu tầm từ báo dantri.com.vn

Một người đàn ông ở Ả rập Xê út trong lúc đưa con trai đến hỏi vợ đã gặp phải một tình huống dở khóc, dở cười khi mà “ông nhạc” tương lai thay vì đồng ý người con, lại mời ông bố… làm rể.

Ông bố thực sự bị sốc nặng trước tình huống trớ trêu như vậy. Mục đích của ông là dẫn con đến để hỏi vợ, ai dè trong lúc bàn bạc chuyện cưới xin tại nhà cô gái ở thành phố Riyadh, thủ đô của Ả rập Xê út, ông bố cô gái nói rằng ông ta không đồng ý chàng trai vì lý do “không hợp” với con gái ông.

nhan-60515.jpg

Ảnh minh họa​




Tờ Sada Daily đưa tin ông bố cô gái nói với bố chàng trai là nếu ông đồng ý, hãy làm chồng của con gái ông ta vì nghe danh ông bố chàng trai là một người rất có trách nhiệm và cư xử đúng đắn.

Điều trớ trêu là, sau khi bị sốc trước lời đề nghị, ông bố lại… gật đầu đồng ý. Giờ thì đến lượt người bị sốc là anh con trai. Anh này quá tức giận bỏ khỏi nhà cô gái, để mặc hai ông bố ngồi tiếp tục bàn chuyện cưới xin.
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Lâu quá Ko post câu chuyện nào, hôm nay ngày 15/11/2012 mình gưi tới mọi người một mẫu chuyện vui. Thân mời cả nhà đọc và thư giản?

Em ơi, chim của chúng mình vẫn ngoan!


Em vô cùng xa nhớ của anh!

Anh nhớ em cồn cào, nhớ từng cơn, từng cơn. Những cơn nhớ nó xé lòng anh, đau hơn cả khi bị đau ruột thừa. Từ ngày em đi, anh vẫn khoẻ. Con cũng khỏe và ngoan. Con học chăm lắm. Ai cũng nhắc em.

Riêng chim của chúng mình thì gầy xọp đi, ngay sau khi em cất cánh. Em đi rồi, còn ai chăm sóc chim của chúng mình đâu. Nhìn lông của chim chúng mình xơ xác, rối bù mà anh đau lòng. Nghe nó kêu mỗi đêm mà anh não ruột. Lông chim không còn được đen tuyền như ngày em ở nhà đâu. Cổ chim ngỏng lên, đầu chim móp lại.

Buồn quá em à. Khi rỗi, anh chăm chim, áp cậu ta vào đùi mà cho ăn, mà vuốt ve, mà nịnh nọt. Anh toàn nói "cậu phải gắng chịu, con mẹ đĩ lại sắp về rồi". Càng nghe anh nói cu cậu càng thổn thức, đầu cứ gật gà, gật gù. Anh không hiểu, cậu ta có đồng ý với anh không?

Mỗi lần anh gọi tên em là y như rằng cậu ta nhỏm đầu dậy, cứ như là em sắp đi làm về không bằng. Nếu không nịnh cậu ta, chắc cu cậu sẽ không cho anh ngủ, chẳng cho anh ăn, không cho anh làm việc mất.

Huyền, bạn gái thân nhất của em vẫn hay sang nhà mình chơi. Sáng sáng, Huyền sang gọi chim dậy, cho chim của chúng mình tập thể dục và mát xa cho cậu ta. Huyền nâng chim lên, hạ chim xuống, xoa mình chim, gãi gãi đầu chim, vuốt ve miệng chim. Có hôm Huyền dùng thứ kem gì đó xoa lên mình chim. Chao ôi, cu cậu khoái hết lời, cứ ngỏng đầu lên mà nghe, mà ngóng, y như trẻ con hóng chuyện người lớn.

Phải nói Chim của chúng mình rất khoái Huyền. khi Huyền sang, cậu ta ngỏng cổ dậy ngay. Anh thấy sướng run người. Giống chim hình như nó nhậy cảm lắm, cứ thấy người đẹp là thích, cứ thấy ai chiều là sướng. Có lần đi chơi cùng cậu, gặp Oanh, người đẹp công ty, cậu cứ cuống cả lên, mổ lung tung. Còn khi gặp Hương, cậu ta nhổ bừa bãi ra.

Em vô cùng xa nhớ của anh!

Đợt tới thành phố tổ chức thi chim. Em thấy thế nào? Mình có nên vác chim của tụi mình đi thi hay không? Về kích cỡ thì đạt. Lông hơi xù, thì Huyền hứa đã có cách. Nếu em đồng ý, anh và Huyền sẽ chuẩn bị chu đáo, luyện tập cho cậu ta để đi thi được giải.

Thôi anh dừng bút đây. Có tiếng chuông. Chắc là Huyền đã tới. Tại sao anh biết ư? Vì chim đã ngỏng đầu lên và bắt đầu hót.

Hôn em ngàn lần!

(Ghi chú: Chim ở đây là con khướu, hai vợ chồng nhà ấy mua từ những ngày đầu mới làm quen).

*
* *
 

ARCH VIET

Chào Mào TP.HCM
[h=1]Tỏ tình nhầm người[/h]Đang ngồi học thì con bé ngồi bàn bên cạnh quăng cho mẩu giấy. Mở ra xem thì thấy: " Mình thích bạn, mình hẹn hò nha!"
Ôi trời! Khỏi phải nói, tâm trạng lâng lâng, mình thích con bé từ đầu năm học cơ, mình quay sang cười mỉm với con bé một cái thật tình cảm.

Con bé e thẹn nói khẽ:

- Anh đưa cho anh ngồi bên giùm em.

Khỏi phải nói mình ức chế thế nào, vò nát mảnh giấy quăng thẳng vô mặt thằng điên ngồi kế bên.

Nó ngơ ngác mở ra xem, cũng y như mình, khoái chí, cười tủm tỉm rồi bảo:

- Thích tôi sao không nói sớm, tôi cũng thích ông lâu rồi, mà ngại!

- Té ghế!!!

 

Thế

New member
góp vui với ae câu chuyện hài.
CUỘC THI NGƯỜI GAN DẠ NHẤT THẾ GIỚI:
vòng chung kết có 3 nuớc vào tranh nhất nhì ba là nhật, mỹ,việt nam
- đầu tiên là 1 người nhật lên thi, đại diện là kiếm sĩ SAMURAI lên sân khấu mặt tỉnh bơ rút cây kiếm ra mổ bụng rồi mọi ruột ra trước mặt trọng tài và đông đảo khán giả rồi lăn đùng ra chết làm mọi người 1 phen hoảng hồn.
-sau đó đến 1 người lính mỹ trung thành và gan dạ, mặt cũng tỉnh bơ leo lên sân khấu rút khẩu súng ngắn kê vào thái dương bóp cò rồi lăn đùng ra chết, khán giả vỗ tay rần rần.
- cuối cùng là 2 thanh niên việt nam bận quần đùi , cởi trần, mang dép tổ ong vác theo quả bom lên sân khấu ngồi bệt rồi đem cái cưa ra cưa tỉnh bơ làm cả khán phòng hoảng hồn bỏ chạy.
kết thúc cuộc thi giải nhất trao cho nước việt nam.
nguồn sưu tầm.
thân yeuchaomao99.
 

tinikonichiwa

Loving you Chào Mào
góp vui với ae câu chuyện hài.
CUỘC THI NGƯỜI GAN DẠ NHẤT THẾ GIỚI:
vòng chung kết có 3 nuớc vào tranh nhất nhì ba là nhật, mỹ,việt nam
- đầu tiên là 1 người nhật lên thi, đại diện là kiếm sĩ SAMURAI lên sân khấu mặt tỉnh bơ rút cây kiếm ra mổ bụng rồi mọi ruột ra trước mặt trọng tài và đông đảo khán giả rồi lăn đùng ra chết làm mọi người 1 phen hoảng hồn.
-sau đó đến 1 người lính mỹ trung thành và gan dạ, mặt cũng tỉnh bơ leo lên sân khấu rút khẩu súng ngắn kê vào thái dương bóp cò rồi lăn đùng ra chết, khán giả vỗ tay rần rần.
- cuối cùng là 2 thanh niên việt nam bận quần đùi , cởi trần, mang dép tổ ong vác theo quả bom lên sân khấu ngồi bệt rồi đem cái cưa ra cưa tỉnh bơ làm cả khán phòng hoảng hồn bỏ chạy.
kết thúc cuộc thi giải nhất trao cho nước việt nam.
nguồn sưu tầm.
thân yeuchaomao99.

có phải 2 người này không bác???
DSC09527.JPG
 

beolun97

New member
Tỏ tình nhầm người

Đang ngồi học thì con bé ngồi bàn bên cạnh quăng cho mẩu giấy. Mở ra xem thì thấy: " Mình thích bạn, mình hẹn hò nha!"
Ôi trời! Khỏi phải nói, tâm trạng lâng lâng, mình thích con bé từ đầu năm học cơ, mình quay sang cười mỉm với con bé một cái thật tình cảm.

Con bé e thẹn nói khẽ:

- Anh đưa cho anh ngồi bên giùm em.

Khỏi phải nói mình ức chế thế nào, vò nát mảnh giấy quăng thẳng vô mặt thằng điên ngồi kế bên.

Nó ngơ ngác mở ra xem, cũng y như mình, khoái chí, cười tủm tỉm rồi bảo:

- Thích tôi sao không nói sớm, tôi cũng thích ông lâu rồi, mà ngại!

- Té ghế!!!

thik nhất chuyện này,ngồi cười bể bụng lun
 

Leodevincy

Chào mào Việt
AE lâu quá không ghé topic này, góp vui 1 lời nhắn nhủ nhỏ chứ ko dám nói đó là 1 câu chuyện hy vọng AE có 1 ngày làm việc thành công, hiệu quả và vui vẻ.

"Đừng bao giờ mặc cảm với những hào quang hiện thời của người khác vì bên ngoài chỉ là hình thức tạm thời, cái bên trong mới là bền chắc. Hãy chú tâm phát triển tâm hồn và năng lực thực sự còn đang tiềm ẩn của bạn."



[Sưu tầm]

Leodevincy
 

Leodevincy

Chào mào Việt
Lâu quá rồi AE lại tiếp tục để sự bộn bề của cuộc sống cuốn trôi topic này ^^, hôm nay cuối tháng 30.11.2012 lãnh lương, ko có gì góp nên góp 1 mẫu chuyện này để vực topic lên lại. Chúc cả nhà nhiều niềm vui cuối tuần ^^ :)

Thanks,
Leodevincy

"See how much I love you - shmily"

"...Ông bà tôi đã cưới nhau được hơn nửa thế kỷ và họ cứ luôn hay chơi một trò đặc biệt của họ hằng ngày. Mục tiêu của trò chơi là một người phải viết từ "shmily" ở một bất ngờ quanh nhà, còn người kia sẽ đi tìm.

Ông bà bôi từ đó lên gờ cửa sổ. Nó được viết lên hơi nước còn đọng lại trên gương sau vòi nước nóng. Thậm chí, có lần bà còn lật từng tờ của tập giấy nháp trên bàn để tìm thấy "shmily" trên tờ cuối cùng. Những mảnh giấy nhỏ với chữ "shmily" được viết nguệch ngoạc được tìm thấy khắp nơi, có khi được nhét vào trong giày hoặc dưới gối. Từ "shmily" bí ẩn này gần như trở thành một phần trong ngôi nhà của ông bà tôi, cũng giống như đồ đạc vậy.

Thái độ hoài nghi và sự thực dụng ngăn cản tôi tin vào tình yêu nồng nàn và lâu dài. Cho đến khi tôi khám phá được "trò chơi" của ông bà tôi.

"Trò chơi" đi tìm từ "shmily" cứ tiếp diễn, cho đến khi bà bị bệnh ung thư. Bà yếu dần và không rời khỏi giường được nữa. Và một ngày kia, tất cả chúng tôi đều phải đối diện với một thực tế đau lòng: Bà mất. "Shmily" được viết nguệch ngoạc bằng màu vàng trên một dải lụa hồng đặt cạnh giường bà vào hôm bà mất. Khi tất cả họ hàng và những người quen biết đã đi về, ông tôi lại gần giường bà nằm và bắt đầu hát cho bà nghe. Giọng ông khàn và nghẹn.

Tôi không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy. Vì tôi biết tôi đã được chứng kiến một tình yêu không bao giờ chết.

Tôi hỏi ông tôi, sau bao nhiêu năm, rằng "shmily" có nghĩa là gì. Và lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, tôi được biết "shmily" đơn giản là "See how much I love you" ...






 

ARCH VIET

Chào Mào TP.HCM
Lâu quá rồi AE lại tiếp tục để sự bộn bề của cuộc sống cuốn trôi topic này ^^, hôm nay cuối tháng 30.11.2012 lãnh lương, ko có gì góp nên góp 1 mẫu chuyện này để vực topic lên lại. Chúc cả nhà nhiều niềm vui cuối tuần ^^ :)

Thanks,
Leodevincy

"See how much I love you - shmily"

"...Ông bà tôi đã cưới nhau được hơn nửa thế kỷ và họ cứ luôn hay chơi một trò đặc biệt của họ hằng ngày. Mục tiêu của trò chơi là một người phải viết từ "shmily" ở một bất ngờ quanh nhà, còn người kia sẽ đi tìm.

Ông bà bôi từ đó lên gờ cửa sổ. Nó được viết lên hơi nước còn đọng lại trên gương sau vòi nước nóng. Thậm chí, có lần bà còn lật từng tờ của tập giấy nháp trên bàn để tìm thấy "shmily" trên tờ cuối cùng. Những mảnh giấy nhỏ với chữ "shmily" được viết nguệch ngoạc được tìm thấy khắp nơi, có khi được nhét vào trong giày hoặc dưới gối. Từ "shmily" bí ẩn này gần như trở thành một phần trong ngôi nhà của ông bà tôi, cũng giống như đồ đạc vậy.

Thái độ hoài nghi và sự thực dụng ngăn cản tôi tin vào tình yêu nồng nàn và lâu dài. Cho đến khi tôi khám phá được "trò chơi" của ông bà tôi.

"Trò chơi" đi tìm từ "shmily" cứ tiếp diễn, cho đến khi bà bị bệnh ung thư. Bà yếu dần và không rời khỏi giường được nữa. Và một ngày kia, tất cả chúng tôi đều phải đối diện với một thực tế đau lòng: Bà mất. "Shmily" được viết nguệch ngoạc bằng màu vàng trên một dải lụa hồng đặt cạnh giường bà vào hôm bà mất. Khi tất cả họ hàng và những người quen biết đã đi về, ông tôi lại gần giường bà nằm và bắt đầu hát cho bà nghe. Giọng ông khàn và nghẹn.

Tôi không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy. Vì tôi biết tôi đã được chứng kiến một tình yêu không bao giờ chết.

Tôi hỏi ông tôi, sau bao nhiêu năm, rằng "shmily" có nghĩa là gì. Và lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, tôi được biết "shmily" đơn giản là "See how much I love you" ...






Hôn Em Ít Nên Em Khèo Em Nhéo
Nếu Em Khôn Em Nằm Im Em Hưởng
Chỉ có thể là H E I N E K E N
 

chaomao_mduc

Chào Mào Quảng Nam
Lâu quá không thấy ae post bài, nay hâm nóng topic bằng câu chuyện (11/12/2012):

BỐN ĐIỀU TRONG CUỘC SỐNG


Một cô gái đang ngồi chờ chuyến bay của mình trong phòng chờ ở một sân bay lớn. Để giết thời gian chờ một tiếng, cô mua tạp chí để đọc và một gói bánh ăn cho đỡ đói. Cô ngồi trong phòng VIP, nghỉ ngơi và giở sách ra đọc trong thanh thản. Cùng trên ghế chờ, bên gói bánh, một người đàn ông cũng ngồi xuống, mở báo và lặng lẽ đọc. Khi cô gái ăn chiếc bánh đầu thì người đàn ông cũng nhón ăn chiếc bánh tiếp theo. Tuy không nói gì nhưng cô cảm thấy bực bội trong lòng, cô tự nghĩ: “Thật điên rồ! Nếu ta không lịch sự thì sẽ cho mi biết sự tự nhiên lố bịch của mi!”.

Cứ mỗi lần cô nhón ăn một chiếc, thì người đàn ông kia lại nhón ăn chiếc bánh tiếp theo. Trong lòng cô, sự bực bội dần lên cao, tuy nhiên cô kiềm chế được nên chưa bộc lộ ra. Khi chỉ còn lại một chiếc bánh duy nhất, cô nghĩ: “À được... thử xem người đàn ông ngỗ ngược này, mi sẽ xử lý sao đây?”. Nhưng hắn bình tĩnh bẻ chiếc bánh làm đôi và mời cô dùng một nửa chiếc. Ôi! Thật quá mức! Trong khi cô đang còn đói! Cô đứng phắt dậy, gấp sách lại, giành lấy nửa bánh của mình rồi đi thẳng ra máy bay. Khi đã vào trong máy bay, ngồi xuống ghế, cô lục túi tìm kính đeo của mình, thì thật ngạc nhiên trong túi xách của cô còn nguyên gói bánh chưa được mở! Cô cảm thấy hổ thẹn về hành động sai sót của mình... Cô đã để nguyên gói bánh trong túi mà chưa hề mở ra ăn! Còn người đàn ông kia đã chia phần bánh của họ cho cô, nhưng họ không hề tức giận, không hề điên khùng và khó chịu... Khi cô đang rơi vào trạng thái bối rối, hổ thẹn, nghĩ về người đàn ông kia thì thời gian cũng không còn để cô có thể giãi bày... để có thể tạ lỗi!

Trong cuộc sống, có bốn điều mà ta không sao sửa chữa được:

- Khi hòn đá... đã ném đi.
- Khi lời nói... đã buông ra.
- Khi cơ hội... đã bỏ lỡ.
- Khi thời gian... đã trôi qua.


chaomao_mduc/sưu tầm.
 

tuanlv115

New member
LỜI HỨA

Tôi và em quen nhau vào những năm đầu đại học . Em nổi bật hơn cả so với đám bạn hàng ngày đi vào cổng trường . Dáng người cao mái tóc đen với khuôn mặt sáng , đặc biệt đôi mắt em rất đẹp trông lúc nào cũng long lanh. Một lần tôi bắt gặp em trong khi làm việc tại 1 quán đồ ăn nhanh gần cổng trường lơ đãng thế nào tôi lại dắt nhầm xe em quay lại thì được nge chửi một câu "Đồ Nhà Quê" .

Từ đó tôi có ấn tượng với em . Hôm sau em ngại khi bắt gặp ánh mắt của tôi có lẽ em cảm thấy xấu hổ vì câu nói hôm trước . Nhưng tôi đâu có nhỏ nhặt để ý câu nói đó hay đại loại thế vì tôi nge rất nhiều .

Một hôm trời mưa to lắm tôi đạp chiếc xe cà tàng ra về . Nước mưa cuốn trôi tạo thành từng dòng cuốn trôi những chiếc lá .Đường phố khá vắng vẻ , từ xa tôi thấy em đứng ở dưới tán cây xà cừ người run lên khi những làn gió quật vào . Tôi nhiệt tình:

Chào em ? xe của em đâu mà đứng đây ? Chờ ai hả ? Nếu không ngại xe xấu thì xin đưa một đoạn đường.
Anh nhà quê cảm ơn nhé . Xe tôi hỏng nên đứng đây chờ mãi xe bus không thấy.
Không để ý những câu nói đấy tôi vui vẻ đưa cho em cái áo mưa thủng lỗ chỗ . Em nhận một cách thản nhiên rồi vội vàng đưa em về . Không ai nói với ai câu gì .

Tôi dừng lại 1 ngôi nhà xinh xắn 3 tấng . Trước cổng có giàn hoa tigon rất đẹp . Từ hôm đó em thường ở trong tâm trí tôi.
.....1 Tuần rồi 2 tuần tôi trở lại căn nhà đẹp đó với tư cách gia sư cho em môn văn vì em học khá yếu . Bố mẹ em rất quý tôi . Mẹ em là một giảng viên về hưu bà rất hiền lành chất phác . Bố em là giám đốc công ty tư làm ăn khá suôn sẻ .

Em được bố mẹ cưng chiều nên không để cho thiếu thốn thứ gì . Nhưng Em ko phải là người ăn chơi đua đòi như bạn bè đồng trang lứa .Em rất biết cách ăn mặc cho bản thân , Phòng của em hướng ra ngoài khá rộng rãi , bàn học về phía cửa sổ nơi có mấy ngọn hoa tigon leo lên song cửa sổ .

Có lần tôi đang giảng bài thì bỗng nhiên trời nổi gió sau đó mưa rất to . Giàn hoa tigon lung lay giữa cơn mưa hoa rụng lả tả . Đột nhiên em hỏi "Anh nhà quê , anh có yêu tôi không .Nếu yêu anh có dám đạp xe 12 cây số mua kem cho tôi không ." . Tôi thật sự bất ngờ tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực không nói được câu gì . Tôi phi như bay xuống nhà đạp xe một cách điên dại . Tôi goi cửa bán kem 2 lần mới mua được kem , 1 tiếng sau trở về nhưng cơn mưa đáng ghét đã làm cho 2 que kem của tôi chỉ còn là hai que gỗ . Tôi định quay lại thì em ôm chầm lấy tôi , tôi như không thở được gượng gạo vòng tay ra vuốt mái tóc của em .

Em nói trong thổn thức

Anh có thể chờ em 3 năm được không ??

Tôi đáp lại bằng cả mối chân tình : 3 năm 5 năm hay 10 năm anh cũng chờ được .

Lúc đó tôi nghĩ 3 năm chỉ bằng 1 ngày nhưng không ngờ nó dài như hàng mấy thế kỉ vậy.

Em đi du học ở Mỹ . theo ngành kinh tế để nối ngiệp bố . Tôi chuẩn bị ra trường mọi việc càng bộn bề hơn đi làm đi dạy thêm đi học . Tôi ít liên lạc với em và quay trở lại ngôi nhà đó nữa . Thỉnh thoảng có việc gì đi ngang qua tôi lại dừng xe nhìn lên tầng 2 nơi giàn hoa tigon buồn rầu đã phủ kín cửa sổ dường như đã lâu không ai dọn dẹp căn phòng đó . Em cũng rất ít khi liên lạc với tôi . 3 Năm trời gỏn gọn trong mấy mẩu tin nhắn hoặc email :

"Anh nhà quê , Anh có khỏe không ?? Dạo này thế nào có nhớ tôi không ?" .

Nhưng với những tin nhắn nhỏ bé đấy đã tạo trong tôi niềm tin vô cớ , hăng say trong học tập và công việc .

Mùa hè này em về , 3 năm thật ngắn và cũng thật dài . Cái nắng như đổ lửa của mùa hè , tiếng ve kêu và hoa phượng nở đỏ rực như lòng tôi đang khấp khởi mừng em về. Chiều nay em về , tôi nghỉ một buổi gia sư , dắt chiếc xe đạp cọc cạch bao năm chinh chiến ra sân bay đón em.

Quang cảnh sân bay thật mát mẻ thoáng đãng , không tù túng như cái phòng trọ chật trội .Có lẽ lâu rồi tôi mới có cảm giác như thế này thật là dễ chịu và thoải mái . Chiếc máy bay to đùng dần hạ cánh , từng đoàn người xách vali đoàn tụ với gia đình , người thân . Tôi nhận ra em ngay khi em vừa sách chiếc vali nhỏ màu hồng Khi bước xuống cửa máy bay.

3 Năm không gặp trông em khác quá , hiện đại quý phái , mái tóc xoăn kết hợp với chiếc kính thật là moden . Tôi gọi với :

"Phương à anh ở đây , anh chờ em lâu lắm rồi ..".

Hình như em không nhìn thấy tôi . Tôi vội vàng dắt chiếc xe đạp len lỏi vào dòng người tấp nập . Bỗng xe tôi đụng phải mui xe của một chiếc xe hơi bóng loáng trước mặt . Một chàng trai sành điệu bước ra buông một câu như trụt giận thay cho chiếc xe của mình "Mù à , Đồ điên ". Tôi chỉ chăm chú tìm em chứ không quan tâm câu nói sỗ sàng đó , em tới gần nở một nụ cười rất tươi 2 tay dang rộng ra , tôi luống cuống dựng xe .

Nhưng không Em không ôm tôi mà là ôm người khác chủ nhân của chiếc xe sang trọng đó , rất thân mật , rất lâu . Tôi thấy choáng váng , quay cuồng cả sân bay chao đảo . Tôi lặng người , chiếc xe đạp đổ chỏng chơ một bên . Em nhận ra tôi , dắt anh chàng kia tới chỗ tôi bình thản lạnh lùng.

Em nói : Anh nhà quê , anh cũng ở đây à ?? . Anh đợi ai thế ?? . À đây là bạn trai tôi , chúng tôi quen nhau ở bên mỹ , Anh ấy đang là giám đốc tầm cỡ việt nam đấy , anh thấy chúng tôi có đẹp đôi không .

Tôi ngẹn lời lại giọng ngẹn lại đắng chát:

Tôi đợi cô đã 3 năm rồi .

"Đồ ngốc đồ nhà quê . Tôi đùa anh cũng tưởng thật à ."

Rồi em lên xe đi khuất trong biển người nhộn nhịp . Bỏ lại tôi không một chút nuối tiếc . Bỏ lại chiếc xe đạp bước chân tôi như không quán tính đi uể oải trên đường phố . Tôi đứng trước của nhà em từ khi nào . Căn phòng tầng 2 tỏa anh sáng vàng đục ấm áp . Giàn tigon rung lên khi những làn gió đập vào . Những cánh hoa nhỏ rơi la chã như trái tim tôi vỡ vụn .Mỉm cười cất bước Tôi đọc vẩn vơ một câu thơ nào đó hiện ra và rùng mình tự hỏi:

"SAO HÔM NAY MƯA LẠNH HƠN MƯA NGÀY ẤY".
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
[h=5]2 vợ chồng nọ có một đứa con trai lớp 2 tên Mạnh.
Vào một buổi nọ, khi 2 vợ chồng đang ân ái với nhau trên lầu mà quên đóng cửa, bỗng dưng bà vợ linh cảm nghe tiếng chân bước lên cầu thang của cậu con trai. Người vợ thì thầm:
-Mạnh lên anh
-Cứ từ từ em
-Mạnh lên anh, Mạnh lên anh
-Hnay vợ tui khỏe quá ta!
-Mạnh lên, mạnh lên, mạnh lên
-Ooooooooooooooooooooo, anh sắp rồi, anh sắp rồi...
.
.
.
.
Bố nhà anh, thằng mạnh nó lên lầu kìa - Bà vợ quát to!!!!!!!!

[/h]
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
[h=5]Đêm tân hôn cô dâu thẹn thùng thỏ thẻ với chú rể:

- Anh ôi, em hổng biết gì về vụ đó đâu, anh cắt nghĩa cho em đi!

Chú rể cười:

- Vụ đó dễ ợt hè. Em cứ tưởng tượng cái của em là nhà tù, còn của anh là thằng tù, Ta cứ nhốt thằng tù vào nhà tù là xong.

Xong xuôi rồi cô dâu thích quá, một lát sau lại thỏ thẻ:

- Anh ôi, thằng tù nó xổng chuồng rồi!

Chú rể bảo:

- Thì mình bắt nhốt nó lại.

Xong lần nhốt tù này chú Rể châm thuốc lá hút lấy lại hơi. Cô dâu lại nói:

- Nó lại xổng chuồng nữa gồi, anh mau bắt nhốt nó lại đi anh!

Thế là chú rể lại uể ỏai đi bắt thằng tù nhốt lại. Xong xuôi anh nằm xuội lơ như ông già tai ga.

Một lát cô dâu lại thỏ thẻ:

- Anh ôi, nhốt thằng tù nữa đi anh!

Lần này thì chú rể nổi quạu:

- Thằng này ở tù hết hạn thì phải thả cho nó ra chứ, nó có bị án chung thân khổ sai đâu..![/h]
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
[h=5]CUỘC THI NGỰC BỰ:
Ba nước Việt, Mỹ, Nhật cùng tham gia cuộc thi ngực bự. Nhật khoe:
- Phụ nữ nước tui, ngực bự như trái bưởi!
Cả hội trường vỗ tay reo hò:
- Bự quá, bự quá!!!
Mỹ khoe:
- Phụ nữ nước tui ngực bự như trái dưa hấu!
Cả hội trường lại vỗ tay la ó:
- Quá bự, quá bự!
Đến lượt Việt Nam nói:
- Phụ nữ nước tui bự như trái quýt vậy đó!
Cả hội trường ồ lên:
- Trái quýt thì đâu có bự gì đâu mà khoe?!

- Nhưng mà... đó là cái... núm!!![/h]
 

Ruasieutoc

Chào Mào Việt
[h=1]Kinh hoàng kẻ chuyên giết người hàng loạt để ăn và bán thịt ở Trung Quốc[/h]
-Nông dân Trương Vĩnh Minh, 56 tuổi, đã bị bắt cách đây hai tuần ở làng Nam Môn thuộc tỉnh Vân Nam, và đang bị điều tra về tội sát hại một thanh niên 19 tuổi vào cuối tháng 4 vừa qua..

Mới đây, cảnh sát ở Tây Nam Trung Quốc đã bắt giữ người đàn ông bị tình nghi giết hơn một chục bé trai và nam giới trẻ, xẻ thi thể họ để ăn thịt, làm đồ ăn nuôi súc vật và thậm chí còn mang thịt ra bán ở ngoài chợ, thông tin trên đã khiến cho dư luận xã hội tại Trung Quốc sốc thực sự...

Hannibal của Trung Quốc

Nông dân Trương Vĩnh Minh, 56 tuổi, đã bị bắt cách đây hai tuần ở làng Nam Môn thuộc tỉnh Vân Nam, và đang bị điều tra về tội sát hại một thanh niên 19 tuổi vào cuối tháng 4 vừa qua. Khi công an khám xét nhà của họ Trương, họ phát hiện hàng chục tròng mắt người được ngâm trong rượu trắng. Họ cũng tìm thấy những miếng thịt được cho là thịt người phơi khô treo trong nhà của nghi phạm. Theo thông tin từ giới truyền thông Trung Quốc cho biết, công an lo sợ hung thủ đã ăn hoặc bán thịt của ít nhất 20 người mất tích, phần lớn là các cậu bé. Trong vài ngày qua, công an đã khai quật được nhiều xương cốt, được cho là xương người, tại một vườn rau ở gần đó.

Anh-14_9ec8e.JPG

Nghi phạm Trương Vĩnh Minh thời trẻ.


Theo đó, ít nhất 20 thanh thiếu niên sống trong bán kính 2km xung quanh ngôi nhà đã mất tích. Công an đã bắt tên Trương vào ngày 9-5-2012 vì liên quan đến vụ mất tích của ít nhất 7 thanh thiếu niên kể từ năm 2007 và sát hại một trong số đó. Có sáu người đã mất tích trong 15 tháng qua. Nạn nhân mới nhất là một công nhân 19 tuổi tên Hàn Diệu, người này biến mất từ ngày 25-4-2012. Công an đã tìm thấy điện thoại di động, thẻ ngân hàng cùng các giấy tờ khác của Hàn Diệu tại nhà của Trương. Được biết, Trương từng lãnh án chung thân vào năm 1978 vì tội giết người, trong đó nạn nhân bị chặt thành nhiều khúc. Tuy nhiên, hắn được trả tự do vào năm 1997 sau 19 năm thụ án. Cách đây vài ngày, Tân Hoa xã cho biết Bắc Kinh đã cử một toán chuyên gia đến Vân Nam để giám sát công tác điều tra về vụ mất tích của các thanh thiếu niên và hai trưởng công an địa phương đã bị sa thải.

Hiện tại, vụ việc đang tiếp tục được điều tra nhưng tên sát nhân Trương Vĩnh Minh lại đang tỏ ra là một người mất trí và thần kinh có vấn đề, trong quá trình tạm giam, Trương đã vài lần định tìm đến cái chết nhưng đã được ngăn lại. Theo những thông tin ban đầu Trương tỏ ra rất hợp tác trong quá trình điều tra, nhưng những lời khai của hắn đôi khi mẫu thuẫn, có người cho rằng Trương không thể một mình làm được chuyện này, đằng sau lưng hắn chắc chắn sẽ có ít nhất 1 hoặc 2 người khác. Cũng có người lại nghĩ việc giết người ăn thịt, được Trương thực hiện một mình bởi hắn không sống cùng ai và cũng không bao giờ tỏ ra thân thiện cũng như không hề có bạn bè...

Anh-33_0e017.JPG

Cảnh sát tiến hành điều tra tại nhà của nghi phạm.


Người đầu tiên biến mất

Trần Minh, một chàng trai trẻ tuổi được xác định là mất tích đột ngột vào năm 1977, sau đó thi thể của anh được tìm thấy trong nhà Trương Vĩnh Minh nhưng đã bị chặt thành từng khúc, và có nhiều bộ phận trong cơ thể không còn nữa. Trần Minh quen biết Vĩnh Minh trong một lần xuống chợ, Vĩnh Minh đã chia sẻ với Trần Minh ý tưởng nuôi đà điểu lấy thịt, sau đó hắn rủ Trần Minh cùng về nhà để bàn bạc thêm, thế nhưng kẻ thủ ác này đã ra tay sát hại nạn nhân ngay sau khi vừa uống rượu xong. Trần Minh bị kẻ thủ ác đâm nhiều nhát dao khi anh này đang gật gù bên bàn rượu cùng Trương Vĩnh Minh, sau đó tên thủ ác nhanh chóng cắt đầu, moi nội tạng ra, rồi cắt mũi, lưỡi và một cái tai bỏ vào bình rượu, phần còn lại của cơ thể Trần Minh được Vĩnh Minh xẻ nhỏ ăn dần và dành để nuôi súc vật. Trong quá trình điều tra vụ án trên Trương Vĩnh Minh đã tỏ ra rất thành khẩn với từng lời khai của mình, thậm chí hắn còn miêu tả trọn vẹn cảnh ngửi rồi sau đó ăn những phần thi thể của Trần Minh, thậm chí còn liếm máu ở cả hai tay của mình sau khi xẻ thịt nạn nhân...

Với tội danh của mình Trương Vĩnh Minh đã bị kết án tù chung thân vào năm 1978, thế nhưng trong quá trình lĩnh án, Trương Vĩnh Minh đã tỏ ra là một kẻ thần kinh không ổn định. Trương luôn khẳng định rằng mình đã nghe được "tiếng nói của ông trời". "Có một giọng nói với tôi rằng tôi là hiện thân của thần thánh, là một tái sinh của ngọc hoàng thượng đế và tôi muốn cứu mọi người khỏi một cuộc tấn công của người ngoài hành tinh", Trương nói. Bản thân Trương cũng nhiều lần khẳng định hắn không hề muốn giết người, "Tôi rất sợ phải giết người và cắt đầu ai đó, nhưng nếu tôi không làm chuyện đó sẽ có người khác làm thay tôi, người đến từ hành tinh khác rất độc ác họ sẽ tàn phá tất cả. Cái chết đang chờ đón phía trước, tôi chỉ có cách giúp những con người đó được ra đi sớm hơn, cái chết sẽ mang lại cho họ không phải chứng kiến những cảnh tượng đau lòng...", Trương chia sẻ. Sau một thời gian điều trị tâm lý dần dần tinh thần của Trương Vĩnh Minh đã ổn định trở lại, "Tôi tin đó là một người ngoài hành tinh. Những giọng nói bảo tôi giết anh ta, rằng anh ta sẽ giết tôi và những người khác. Giờ tôi không tin những chuyện đó nữa", họ Trương khẳng định sẽ không bao giờ tái diễn hành vi giết người dã man như trước. Đúng 19 năm, Trương Vĩnh Minh được ra tù do cải tạo tốt, đồng thời tâm lý đã ổn định trở lại. Trở về quê hương Trương Vĩnh Minh vẫn phải đối mặt với nhiều lời nghi kị của hàng xóm, nhưng mọi người cũng ít khi thấy Trương ra khỏi nhà ngoài việc mang thịt đà điểu xuống chợ bán...

Anh-24_102a3.JPG

Hình ảnh các thanh niên trong làng bị mất tích


Kẻ thủ ác tiếp tục ra tay

Trở về quê hương, Trương Vĩnh Minh vẫn được nhiều người trong làng gọi là "quái vật ăn thịt", thế nhưng mặc cho lời gièm pha, Trương vẫn cặm cụi làm việc của mình. Thời gian cứ thế trôi qua đến năm 2007 hàng loạt vụ mất tích bí ẩn đã liên tiếp xảy ra tại Nam Môn, Vân Nam (Trung Quốc), những người mất tích có cả nam và nữ, điều đặc biệt hơn là những người mất tích này không chỉ sinh sống trong khu vực mà ngay cả những người đến từ nơi khác khi đi qua khu vực Nam Môn cũng đều biến mất. Thời gian đầu, cảnh sát đã đặt ra nghi vấn những người mất tích này bị bắt cóc đến và bị ép làm việc tại các lò gạch bất hợp pháp tại những khu vực xa xôi ở đây, thế nhưng càng điều tra thì những vụ mất tích trên lại càng đi vào ngõ cụt. Trương Tam, một người dân sống tại Nam Môn cho hay: "Từ năm 2007 trở lại đây vùng này đã xảy ra khá nhiều vụ án mất tích kỳ lạ, lượng người biến mất ngày càng nhiều trong khi cảnh sát thì không thể tìm ra manh mối gì. Thế nên cứ đến khi đêm xuống, không ai bảo ai, nhà nào cũng đều đóng cửa kín mít để đề phòng, trong suốt một thời gian dài đã phải sống trong nỗi sợ hãi thường trực...".

Hoàng Hà một thanh niên được cho là mất tích bí mật ở Nam Môn được người nhà khai báo rằng trước khi biến mất anh có từng giao du một vài lần với Trương Vĩnh Minh, thậm chí đã có lần người đàn ông này còn mời Hoàng Hà tới nhà uống rượu, rồi tới một hôm người thân của Hoàng Hà không còn thấy anh trở về nữa. Lúc này, mọi mối nghi ngờ bắt đầu được hướng tới Trương Vĩnh Minh, người đàn ông có lối sống kỳ bí, khép kín với thế giới bên ngoài. Trương Vĩnh Minh không bao giờ nói chuyện với hàng xóm. Những người sống gần nhà chỉ nhìn thấy các túi bóng màu xanh treo ở nhà ông ta và có thứ gì đó như là xương trắng trồi ra ở trên đỉnh. Thỉnh thoảng người đàn ông này còn mang thịt ra ngoài chợ bán và nói rằng đó là thịt đà điểu.

Hàng xóm của Trương Vĩnh Minh chỉ thấy lạ là trong nhà người đàn ông này lúc nào cũng rất sẵn thịt, thậm chí nhiều nhà còn không có thịt mà ăn thì Trương Vĩnh Minh lúc nào cũng dành khẩu phần ăn tươi cho 3 con chó nuôi của mình. Mọi việc chỉ vỡ lở khi cảnh sát tỉnh Vân Nam từng bước lần ra đầu mối vụ việc sau khi khám xét căn nhà của Trương Vĩnh Minh, theo đó cảnh sát đã phát hiện thấy con ngươi mắt người được bảo quản bên trong các chai rượu "giống như rượu rắn" và những mẩu xương người được chôn dưới đất.

Trong gian bếp của Trương Vĩnh Minh có đầy đủ các loại dao chặt, xẻ, cắt thịt có thể giúp hắn giết và xẻ thịt cả một con trâu mộng. Hiện tại, vụ việc đang được các điều tra viên tiếp tục tiến hành điều tra mở rộng, có lẽ một bản án thích đáng sẽ là cái kết dành cho kẻ giết người hàng loại Trương Vĩnh Minh, nhưng điều đặt ra là tại sao các cơ quan chức năng, chính quyền địa phương lại buông lỏng quản lý đối với một kẻ sát nhân từng có tiền án và những dấu hiệu thần kinh bất bình thường như Trương Vĩnh Minh?



 

nguyenhaiabc

Not Alone
Clip này ko bit có ai pos chưa nuế có thì mình srr vì pos lai nha vì thấy nó có ý nghỉa với cá nhân mình, cảm ơn các ông bố
[video=youtube;cKYNqpZJmlI]http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=cKYNqpZJmlI[/video]
[video=youtube;bF-nAzHq-J0]http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=bF-nAzHq-J0[/video]
 
Top