Mỗi ngày một câu chuyện

doanlengoc

Quản lý nhiều BOX
Bài thơ này mình thấy sâu thẳm nên chia sẻ cùng các bạn

Không đề

Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn

Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng

Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn.

Tuệ sĩ

 
Chào toàn thể các anh chị em của diễn đàn ! mõi buổi sáng thức giấc với anh em mê thú chim chóc thì chắc hẳn ko thể thiếu tiếng chim hót gọi chào buổi sáng và chào ngày mới . Và trong thời buổi công nghệ internet thì anh em chúng ta lại thêm một thú vui bên lề niềm đam mê con chim đó là “dợt chim online” . Chính nơi đây đã gắn kết nhiều anh em mà chắc có khi gặp nhau ngoài đời họ cũng ko biết nhau qua nét mặt thường ngày , và với mình sau thói quen đọc báo online mõi buổi sáng là 15p online chaomao.org . Mình rất cảm ơn nhưng anh em đã nghĩ đến trang này , lập ra nó và mang nó đến với anh em cả nước , không nói trước nhưng chính diễn đàn là nơi anh em mọi thế hệ có thể chia sẽ , học hỏi và gắn bó chung cùng một niềm đam mê ! Đọc xong những câu chuyện cảm động và đày ý nghĩa mà anh em sưu tầm giúp mình có động lực để viết lên vài dòng tổng hợp thú chơi của một người bạn mà mình đã quen trên diễn đàn này : hôm nay mình sẽ tổng hợp lại câu chuyện mà 2 anh em đã chia sẽ với nhau qua nhiều lần cafê tám dóc .Mạo muội xin phép Đạt ( BỔI GIA LAI ) cho anh viết lên câu chuyện này nhé , mình 46 tuổi nhưng thích nghe Cu Đạt luyên thuyên về thú chơi chào mào .Thôi không dong dài nữa nhỉ ? mình xin bắt đầu câu chuyện :
Tập chơi chim !
............................................................
Chào bác nhé !
hôm rồi có mất 1 cuốn sổ tay nhỏ , mấy hôm nay ko biết nó lạc đi đâu hóa ra là ở trong tay bác nhà báo này đây. nhưng ko ngờ hơn 3 trang đầu đã lên đây ,... thằng em viết để tự mình ngẫm thôi , tại nhiều lúc câu văn của thằng nhóc thì chỉ nó hiểu ????? mong bác cho em xin lại nguyên bản cuốn sổ đó nhé !
thân chào ! BỔI GIA LAI
 

cmbinhlong

Chào mào tình bạn & tình yêu
hôm nay ae bị bội thực nặng hơn hôm wa rồi.thank all nhé
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
Hãy là chính mình.



Có một diễn giả đứng trước hàng nghìn người, anh ta giơ tờ giấy bạc lên hỏi: Đây là cái gì - Tờ giấy bạc - mọi người trả lời. Ông ta vo tròn tờ giấy bạc, giơ lên hỏi: Đây là cái gì? Mọi người vẫn trả lời: Tờ giấy bạc. Vị diễn giả cầm tờ giấy bạc vo tròn ném xuống đất, đạp đế giày đầy bùn đất lên nó, rồi lại cầm lên trân trọng, xòe trước mặt mọi người: Đây là cái gì? Tờ giấy bạc- Mọi người vẫn trả lời dù giọng hơi trầm xuống.

Vị diễn giả kết luận, cuộc đời có lúc thăng, lúc trầm, lúc thế này, thế kia nhưng cốt của con người lúc nào cũng có, giá trị không thay đổi.

Rất nhiều lần trong cuộc đời của mình chúng ta bị ngã gục, bị tơi tả, bị giẫm đạp. Trong những trường hợp như vậy, chúng ta cứ ngỡ mình thật vô dụng, chẳng ra gì. Nhưng không cần biết bất cứ chuyện gì xảy ra, chúng ta quyết không bao giờ đánh mất giá trị của mình.

Đừng để những khó khăn nghịch cảnh của ngày hôm nay che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày hôm qua.
 

tinikonichiwa

Loving you Chào Mào
Hãy là chính mình.



Có một diễn giả đứng trước hàng nghìn người, anh ta giơ tờ giấy bạc lên hỏi: Đây là cái gì - Tờ giấy bạc - mọi người trả lời. Ông ta vo tròn tờ giấy bạc, giơ lên hỏi: Đây là cái gì? Mọi người vẫn trả lời: Tờ giấy bạc. Vị diễn giả cầm tờ giấy bạc vo tròn ném xuống đất, đạp đế giày đầy bùn đất lên nó, rồi lại cầm lên trân trọng, xòe trước mặt mọi người: Đây là cái gì? Tờ giấy bạc- Mọi người vẫn trả lời dù giọng hơi trầm xuống.

Vị diễn giả kết luận, cuộc đời có lúc thăng, lúc trầm, lúc thế này, thế kia nhưng cốt của con người lúc nào cũng có, giá trị không thay đổi.

Rất nhiều lần trong cuộc đời của mình chúng ta bị ngã gục, bị tơi tả, bị giẫm đạp. Trong những trường hợp như vậy, chúng ta cứ ngỡ mình thật vô dụng, chẳng ra gì. Nhưng không cần biết bất cứ chuyện gì xảy ra, chúng ta quyết không bao giờ đánh mất giá trị của mình.

Đừng để những khó khăn nghịch cảnh của ngày hôm nay che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày hôm qua.

Cảm ơn bác nhiều về câu chuyện đầy ý nghĩa trên.
Em thì luôn tâm đắc nhất câu nói này: "hãy luôn là chính mình"

Thân!
 

loc81289

New member
mình cảm nhân thấy 1 điều xã hội ngày càng văn minh thì con người dần dánh mất dần nhưng phẩm chất mà mỗi người cần phải có. thật dáng buồn
 

loc81289

New member
Hãy là chính mình.



Có một diễn giả đứng trước hàng nghìn người, anh ta giơ tờ giấy bạc lên hỏi: Đây là cái gì - Tờ giấy bạc - mọi người trả lời. Ông ta vo tròn tờ giấy bạc, giơ lên hỏi: Đây là cái gì? Mọi người vẫn trả lời: Tờ giấy bạc. Vị diễn giả cầm tờ giấy bạc vo tròn ném xuống đất, đạp đế giày đầy bùn đất lên nó, rồi lại cầm lên trân trọng, xòe trước mặt mọi người: Đây là cái gì? Tờ giấy bạc- Mọi người vẫn trả lời dù giọng hơi trầm xuống.

Vị diễn giả kết luận, cuộc đời có lúc thăng, lúc trầm, lúc thế này, thế kia nhưng cốt của con người lúc nào cũng có, giá trị không thay đổi.

Rất nhiều lần trong cuộc đời của mình chúng ta bị ngã gục, bị tơi tả, bị giẫm đạp. Trong những trường hợp như vậy, chúng ta cứ ngỡ mình thật vô dụng, chẳng ra gì. Nhưng không cần biết bất cứ chuyện gì xảy ra, chúng ta quyết không bao giờ đánh mất giá trị của mình.

Đừng để những khó khăn nghịch cảnh của ngày hôm nay che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày hôm qua.
thank bác nhiu nhiu . bai viết này đã thổi 1 luồng sức mạnh vào mình thanhk bác.
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Hãy là chính mình.[/

Đừng để những khó khăn nghịch cảnh của ngày hôm nay che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày hôm qua.

Thanks bác Chiêu đã gửi tới AE một thông điệp quá hay! Câu chuyện tuy ngắn ngủi đơn giản, nhưng ẩn chứa hàm ý rất sâu sắc.
Thân chào, tinatino
 

impala

Chim Thầy
Cám ơn anh Chiêu và anh Tâm nhiều!

Cho dù có thất bại hay thành công... thì vẫn cứ là chính mình... :)

Thân ái!
 

dinamonds

New member
Chào bác nhé !
hôm rồi có mất 1 cuốn sổ tay nhỏ , mấy hôm nay ko biết nó lạc đi đâu hóa ra là ở trong tay bác nhà báo này đây. nhưng ko ngờ hơn 3 trang đầu đã lên đây ,... thằng em viết để tự mình ngẫm thôi , tại nhiều lúc câu văn của thằng nhóc thì chỉ nó hiểu ????? mong bác cho em xin lại nguyên bản cuốn sổ đó nhé !
thân chào ! BỔI GIA LAI
Chào Đạt !
Đầu tiên cho anh xin lỗi em nhé ! mấy hôm nay anh có việc nên không liên lạc em đựoc , hôm em đánh rơi cuốn sổ ngòa cửa cổng nhà anh , thằng con nó nhặt đựoc rồi ngồi đọc .....đến trưa nó đang ăn cơm nó bảo nó muốn tập nuôi chim nó có sách chỉ rồi .... anh ngớ người ????
sau đó bảo nó đưa sách cho xem anh ko thấy để tên ai nhưng nghĩ là phải đọc để xem con mình đã đọc gì ??? và anh đọc xong thì cứ nghĩ đến thằng nhóc chơi chim đó khá giống em nên anh ngợ ngợ ko dám nói .... tới hôm rồi vô diễn đàn này thấy mục " mõi ngày 1 câu chuyện " thì anh post lên luôn ,giờ thì biết nó là chắc chắn là của em ( anh sẽ tự tay gửi lại em cuốn sổ nhé , có thể là tuần sau tại giờ anh đang trong nam )
nhân tiện đây anh muốn đạt cho phép anh viết nốt những trang tiếp nhé . anh thấy nó khá hợp với những anh em mới chơi chim , đơn giản có viết lên những gì gặp phải khi bắt đầu nuôi chim , bắt đầu thú chơi và anh chắc ai cũng nhìn thấy 1 phần mình trong đó vì ai trong anh em chúng ta cũng từng : Tập nuôi chim , Tập đấu trường , Tập chọn chim , Thử làm chủ chào mào ,chim bạn luôn hơn chim mình , Tếu chim.......... quan trọng hơn anh muốn anh em diễn đàn cùng cảm nhận nhiệt huyết em dành cho con chim chào mào nhé !!!
Lý do anh muốn viết là vậy , bởi anh đã lỡ viết Tập chơi chim , thì anh em chắc chưa thể hình dung ra những gì anh muốn gửi đến anh em
thân chào !
 

Leebul

Quản lý nhiều BOX
Chào ae !

Ủng hộ topic hay, mang đến cho ae những thông điệp đầy tính nhân văn cùa bác Tinatino,
những triết lý về cuộc sống, những câu truyện tuy đã cũ cùng năm tháng nhưng sự hiện diện của nó ở mọi lúc mọi nơi thật ý nghĩa biết bao.

Xin gởi đến ae câu truyện về Bức Chân Dung
Chúc cả nhà cuối tuần thật vui vẻ !

Thân / Leebul

Có một người đàn ông yêu thích mỹ thuật. Ông ta say mê đến mức gần như
sống vì niềm say mê của mình. Sưu tập tranh là mục tiêu cả đời của ông.
Ông làm việc rất chăm chỉ để dành tiền tiết kiệm nhằm mua thêm các tác
phẩm hội họa cho bộ sưu tập của mình. Ông mua rất nhiều tác phẩm của
các họa sỹ nổi tiếng.
Người đàn ông này đã góa vợ. Ông chỉ có một người con trai. Ông đã truyền
lại cho con mình niềm say mê sưu tầm đó. Ông rất tự hào về con trai của
mình khi anh ta cũng trở thành một nhà sưu tầm nổi tiếng như ông.
Một thời gian sau, đất nước bỗng có chiến tranh. Người con trai, cũng như
mọi thanh niên khác, lên đường tòng quân. Và sau một thời gian thì câu
chuyện xảy ra...
Một hôm, người cha nhận được một lá thư thông báo rằng người con đã
mất tích khi đang làm nhiệm vụ. Người cha đau khổ đến tột cùng. Thật là
khủng khiếp khi người cha không thể biết được điều gì đang xảy ra với con
mình.
Vài tuần sau ông nhận được một lá thư nữa. Lá thư này báo với ông rằng
con ông đã hy sinh khi làm nhiệm vụ. Ông gần như chết đi một nửa người.
Thật khó khăn khi đọc tiếp lá thư đó, nhưng ông vẫn cố. Trong thư, người ta
báo rằng con ông đã rút lui đến nơi an toàn. Nhưng thấy trên bãi chiến
trường vẫn còn những đồng đội bị thương, con ông đã quay lại và đưa về
từng thương binh một. Cho đến khi đưa người cuối cùng về gần đến khu
vực an toàn thì con ông đã trúng đạn và hy sinh.
Một tháng sau, đến ngày Noel, ông không muốn ra khỏi nhà. Ông không thể
hình dung được một Noel mà thiếu con trai mình bên cạnh. Ông đang ở
trong nhà thì có tiếng chuông gọi cửa. Đứng trước cửa nhà là một chàng trai
tay cầm một bọc lớn.
Chàng trai nói "Thưa bác, bác không biết cháu, nhưng cháu là người mà con
bác đã cứu trước khi hy sinh. Cháu không giàu có, nên cháu không biết
đem đến cái gì để đền đáp cho điều mà con bác đã làm cho cháu. Cháu
được anh ấy kể lại rằng bác thích sưu tầm tranh, bởi vậy dù cháu không
phải là một họa sỹ, cháu cũng vẽ một bức chân dung con trai bác để tặng
cho bác. Cháu mong bác nhận cho cháu."
Người cha đem bức tranh vào nhà, mở ra. Tháo bức tranh giá trị nhất vẫn
treo trên lò sưởi xuống, ông thay vào đó là bức chân dung người con. Nước
mắt lưng tròng, ông nói với chàng trai "Đây là bức tranh giá trị nhất mà ta có
được. Nó có giá trị hơn tất cả các tranh mà ta có trong căn nhà này."
Chàng trai ở lại với người cha qua Noel đó rồi hai người chia tay. Sau vài
năm, người cha bị bệnh nặng. Tin tức về việc ông qua đời lan truyền đi rất
xa. Mọi người đều muốn tham gia vào cuộc bán đấu giá những tác phẩm
nghệ thuật mà người cha đã sưu tầm được qua thời gian. Cuối cùng thì buổi
bán đấu giá cũng được công bố vào ngày Noel năm đó. Các nhà sưu tầm và
những nhà đại diện cho các viện bảo tàng đều háo hức muốn mua các tác
phẩm nổi tiếng. Toà nhà bán đấu giá đầy người. Người điều khiển đứng lên
và nói "Tôi xin cám ơn mọi người đã đến đông đủ như vậy. Bức tranh đầu
tiên sẽ là bức chân dung này..."
Có người la lên "Đó chỉ là chân dung đứa con trai ông cụ thôi! Sao chúng ta
không bỏ qua nó, và bắt đầu bằng những bức có giá trị thật sự?"
Người điều khiển nói "Chúng ta sẽ bắt đầu bằng bức này trước!"
Người điều khiển bắt đầu "Ai sẽ mua với giá $100?"
Không ai trả lời nên ông ta lại tiếp "Ai sẽ mua với giá $50?"
Cũng không có ai trả lời nên ông ta lại hỏi "Có ai mua với giá $40?"
Cũng không ai muốn mua. Người điều khiển lại hỏi "Không ai muốn trả giá
cho bức tranh này sao?" Một người đàn ông già đứng lên "Anh có thể bán
với giá $10 được không? Anh thấy đấy, $10 là tất cả những gì tôi có. Tôi là
hàng xóm của ông cụ và tôi biết thằng bé đó. Tôi đã thấy thằng bé lớn lên và
tôi thật sự yêu quý nó. Tôi rất muốn có bức tranh đó. Vậy anh có đồng ý
không?"
Người điều khiển nói "$10 lần thứ nhất, lần thứ nhì, bán!"
Tiếng ồn ào vui mừng nổi lên và mọi người nói với nhau "Chúng ta có thể bắt
đầu thật sự được rồi!" Người điều khiển nói "Xin cảm ơn mọi người đã đến.
Thật là vinh hạnh khi có mặt những vị khách quý ở đây. Bữa nay chúng ta
sẽ dừng tại đây!"
Đám đông nổi giận "Anh nói là hết đấu giá? Anh vẫn chưa đấu giá toàn bộ
các tác phẩm nổi tiếng kia mà?" Người điều khiển nói "Tôi xin lỗi nhưng buổi
bán đấu giá đã chấm dứt. Mọi người hãy xem chúc thư của ông cụ đây,


NGƯỜI NÀO LẤY BỨC CHÂN DUNG CON TÔI SẼ ĐƯỢC TẤT CẢ CÁC
BỨC TRANH CÒN LẠI! Và đó là lời cuối cùng!”
 

impala

Chim Thầy
Cám ơn anh Leebul vì câu chuyện ý nghĩa này... đôi khi giá trị không được cân đo đong đếm bằng tiền được...

Thân ái!
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Thân chào tất cả AE trên diễn đàn!
Hôm nay thật sự là một ngày quá nhiều công việc cho mình và cũng cố tình nán lại để ai đó đóng góp cho topic này một câu chuyện hay. Và mình thật sự bất ngờ khi bác Sang leebull đã gửi tới một câu chuyện rất cảm động. Nếu mình nói " Cám ơn bác Sang về câu chuyện ngày hôm nay thì có vẻ khách sáo", nhưng sự thực rất cảm động qua câu chuyện này. Thực tế, những câu chuyện anh em chúng ta gửi lên đây có thể nhiều người được biết nhưng giá trị nhân văn rất cao và không thể ai đọc lướt qua cũng hiểu hết cốt lõi câu chuyện. Với suy nghĩ đó, một lần nữa mình kêu gọi Anh Em diễn đàn nên đóng góp va chia sẽ để topic này ngày càng có giá trị tinh thần cao hơn.
Thân chào, tinatino.
 

symphony

Thú Vui Tao Nhã
CHÀNG VÕ SĨ ĐẠO VÀ NGƯỜI NÔNG PHU

Một võ sĩ samurai đến thu nợ của một người nông phu. Người nông phu nói:
-“Tôi xin lỗi, nhưng vụ mùa năm vừa qua thật tệ, thành thử tôi không có đồng nào để trả tráng sĩ cả.”
Chàng võ sĩ samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người nông phu ngay lập tức. Rất nhanh trí, người nông phu lên tiếng xin tha mạng, đồng thời nói thêm:
-“Tôi cũng đã từng có dịp học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đụng đến kiếm khi đang tức giận.”
Chàng võ sĩ samurai nhìn người nông phu một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống, trầm giọng:
-“Lời của sư phụ ngươi rất cao siêu. Sư phụ ta cũng dạy như vậy. Nhưng đôi khi ta không kềm chế được nỗi giận dữ của mình. Giờ ta gia hạn cho ngươi thêm một năm để trả nợ. Lúc đó chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”
Lúc chàng võ sĩ samurai trở về nhà thì trời đã đã khá muộn. Chàng ta nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ. Nhưng bất ngờ, chàng ta kinh ngạc khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo của một võ sĩ đạo samurai đang ngủ trên giường. Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, chàng võ sĩ đạo giơ kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người nông phu văng vẳng bên tai:
-“Không nên đụng đến kiếm khi đang tức giận.”
Chàng võ sĩ samurai ngừng lại, thở dài, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ chàng và người mặc đồ võ sĩ đạo kia thức dậy ngay sau đó. Kể mặc đồ võ sĩ đạo kia hóa ra chính là mẹ chàng ta.
Chàng võ sĩ đạo gào lên:
-“Chuyện này là sao vậy? Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”
Vợ chàng ta giải thích:
-“Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để dọa chúng.”
Một năm sau, người nông phu gặp lại chàng võ sĩ đạo samurai, phấn khởi nói:
-“Vụ mùa năm vừa qua thật tuyệt vời! Tôi đến để trả nợ cho tráng sĩ đây. Xin tráng sĩ cho phép tôi được trả thêm chút tiền lời, coi như chút gọi là từ lòng tri ân của tôi đối với tráng sĩ.”
Chàng võ sĩ đạo samurai mỉm cười, nói:
- “Hãy giữ lấy tiền của ngươi đi. Ngươi đã trả nợ rồi. Hiện giờ chính ta đây mới là kẻ thiếu nợ ngươi.”
 

impala

Chim Thầy
Thanks bác Symphony nhé!

Trong cuộc sống đôi khi chúng ta cũng "giận quá mất khôn" và giận dữ thì không đem lại điều gì tốt đẹp cho chúng ta cả... Nghĩ đi nghĩ lại thì topic này mang một giá trị rất lớn... nó giúp chúng ta cư xử đúng mực hơn trong cuộc sống... biết đâu nhờ topic này... mà nhiều anh em sẽ đổi tính hay sẽ thành công hơn...

Nhớ lại cách đây chừng 4 hôm... tí nữa là em cũng đã phán xét một người 1 cách vội vã... nhưng nhớ lại câu chuyện "Đừng vội xét đoán" của bác Tâm nên em đã tự nhủ với lòng... "hãy cứ chờ nhé" :)

câu chuyện này chắc bác Tâm và chú cmbinhlong biết hi hi...

Một lần nữa xin gởi lời cảm ơn chân thành đến các bác đã xây dựng topic này thật ý nghĩa... mong topic sẽ ngày càng có những câu chuyện hay hơn...

Thân ái và chúc các bác cuối tuần vui vẻ!
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Lại thêm một câu chuyện rất hay để nhắc chúng ta tìm hiểu kỹ sự việc trước khi quyết định. Càng ngày, topic càng có nhiều câu chuyện chất lượng từ AE tham gia. Và đó là tâm nguyện của mình khi mở topic này.
Với câu chuyện của bác Symphony tối hôm qua, mình nghĩ hôm nay AE chúng ta khoan gửi thêm câu chuyện nào nữa, để những ai đến sau có thể đọc được bài này.
Thân chào, tinatino.
 

cmbinhlong

Chào mào tình bạn & tình yêu
hi.thank bác symphony nhé.đọc bài này xong e cũng đúc kết dc 1 điều là đừng bao giờ nóng giận mak hành động mất khôn
p/s a sỹ ơi.chuyện đó e pít.1 chút xíu nửa là mình có tội lớn rồi,hihi.nhưng mình vẫn pít suy nghĩ và chờ đợi và xem xét vấn đề.
 

impala

Chim Thầy
hi.thank bác symphony nhé.đọc bài này xong e cũng đúc kết dc 1 điều là đừng bao giờ nóng giận mak hành động mất khôn
p/s a sỹ ơi.chuyện đó e pít.1 chút xíu nửa là mình có tội lớn rồi,hihi.nhưng mình vẫn pít suy nghĩ và chờ đợi và xem xét vấn đề.

hi hi... anh em mình cũng hồ đồ quá... vừa vội vàng vừa nóng giận... chẳng được cái tích sự gì mà con nghi ngờ người tốt nữa haha... cái này 2 anh em mình bị phạt... mỗi người 1 lon Heniken keke
 

cmbinhlong

Chào mào tình bạn & tình yêu
hi hi... anh em mình cũng hồ đồ quá... vừa vội vàng vừa nóng giận... chẳng được cái tích sự gì mà con nghi ngờ người tốt nữa haha... cái này 2 anh em mình bị phạt... mỗi người 1 lon Heniken keke
kaka.bít lỗi là tốt rồi.còn chuyện phạt thì e xin ghi sổ nợ nhé,
p/s: chúc cả nhà mình cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc bên tổ ấm của mình nhé
 
Top