Mỗi ngày một câu chuyện

netcom0909

New member
b392bb64.jpg
hàng chuẩn bác ơi, cái này mà bác Tâm nhập về chắc mấy em mái ở nhà giận đó nhé.
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
"Có cái này các cụ nhà ta đòi bú cả ngày thì tiêu em à. "


c3e11069.jpg

Lấy ra pha vào cà phê để uống.
b392bb64.jpg


hoặc bóp cho sửa chảy ra.
5ccd1319.jpg


Hay tu tùy thích.
Bác Tâm tham khảo ý kiến vợ bác đê:cool:, cô ấy có cho mua về hong?BÁc Tiger đang thèm kìa ,hihi
2bd54e86.jpg
 

chaomao_mduc

Chào Mào Quảng Nam
Hôm nay (2/8/2012) làm câu chuyện tiếu lâm nhé các bác. :cool::cool::cool:

Trong phòng học của lớp mầm non 5 tuổi,cô giáo trẻ vẽ 1 quả táo và hỏi học sinh:
-Cô đố các con đây là quả gì?
Tý đứng dậy nói.
-Thưa cô đó là quả lê ạ.
Cô giáo:
- Không phải đâu con,đó là quả táo đó.Nhưng mà thôi,nếu con nghĩ như vậy thì cũng được.
Cô lại vẽ 1 con chim và lại hỏi học sinh,
Tý lại đứng dậy nói :
-Thưa cô đó là con gà ạ.

Cô giáo:Không phải đâu,đó là con chim đó.Nhưng mà thôi,nếu con nghĩ như vậy thì cũng được.
Tý liền nói:
- Thế con đố cô biết cài gì dài dài,đầu lại đỏ và nằm trong quần của bố con?

Cô giáo giận đỏ mặt và quát:
- Tý ngồi xuống ngay,con còn nhỏ mà hư vậy.
Tý liền nói:
- Đó là que diêm,nhưng mà thôi,nếu cô nghĩ như vậy thì cũng được.


Thân chào/chaomao_mduc
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Hôm nay (2/8/2012) làm câu chuyện tiếu lâm nhé các bác. :cool::cool::cool:

Trong phòng học của lớp mầm non 5 tuổi,cô giáo trẻ vẽ 1 quả táo và hỏi học sinh:
-Cô đố các con đây là quả gì?
Tý đứng dậy nói.
-Thưa cô đó là quả lê ạ.
Cô giáo:
- Không phải đâu con,đó là quả táo đó.Nhưng mà thôi,nếu con nghĩ như vậy thì cũng được.
Cô lại vẽ 1 con chim và lại hỏi học sinh,
Tý lại đứng dậy nói :
-Thưa cô đó là con gà ạ.

Cô giáo:Không phải đâu,đó là con chim đó.Nhưng mà thôi,nếu con nghĩ như vậy thì cũng được.
Tý liền nói:
- Thế con đố cô biết cài gì dài dài,đầu lại đỏ và nằm trong quần của bố con?

Cô giáo giận đỏ mặt và quát:
- Tý ngồi xuống ngay,con còn nhỏ mà hư vậy.
Tý liền nói:
- Đó là que diêm,nhưng mà thôi,nếu cô nghĩ như vậy thì cũng được.


Thân chào/chaomao_mduc

Thấy chaomao_mduc muốn thay đổi khẩu vị bằng chuyện hài của học sinh, mình gửi ké thêm một bài trong ngày để AE giải trí ( phạm quy nè, nhưng mà chuyện vui ngắn tạm chấp nhận được). Cũng nhân vật Tý ở trên sau buổi đó được chuyển lên lớp 1, Chuyện là thế này, :

Tý bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo:
- Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba!
Cô giáo dẫn Tý lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện.
Thầy hiệu trưởng:
- Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Tý. Tý, 3 nhân 3 bằng mấy?
- 9!
- Đúng rồi! Thế 6x6?
- 36!
- Chính xác! Tôi nghĩ rằng - hiệu trưởng quay sang cô giáo - chúng ta chuyển Tý lên lớp 3!
Cô giáo:
- Để tôi hỏi thêm Tý về tính logic! Tý, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái?
Tý thoáng nghĩ và trả lời:
-Chân!
-Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có?
Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Tý đã nói:
- Cái túi!
Cô giáo:
-Đúng rồi, Tý ....... lên thẳng lớp 3!
Hiệu trưởng:
- Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Tý lên thẳng lớp 5, bởi vì 2 câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm


----------------
Lời bình :" Cô nào mà dạy được trò Tý này chắc cũng phát khùng với nó....kakakaka"
Thân chào, tinatino
 

impala

Chim Thầy
kaka... các bác cho em học lại lớp 1 đi,... em đoán sai hết hehe
 

CMQNam

Vip Chào mào Quảng Nam
chuyện của bác chaomao_mduc....hỏi em em trả lời cũng sai hết đó.
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
gửi bởi chaomao_mduc:
"Trong phòng học của lớp mầm non 5 tuổi,cô giáo trẻ vẽ 1 quả táo và hỏi học sinh:
-Cô đố các con đây là quả gì?
Tý đứng dậy nói.
-Thưa cô đó là quả lê ạ.
Cô giáo:
- Không phải đâu con,đó là quả táo đó.Nhưng mà thôi,nếu con nghĩ như vậy thì cũng được.
Cô lại vẽ 1 con chim và lại hỏi học sinh,
Tý lại đứng dậy nói :
-Thưa cô đó là con gà ạ.

Cô giáo:Không phải đâu,đó là con chim đó.Nhưng mà thôi,nếu con nghĩ như vậy thì cũng được.
Tý liền nói:
- Thế con đố cô biết cài gì dài dài,đầu lại đỏ và nằm trong quần của bố con?

Cô giáo giận đỏ mặt và quát:
- Tý ngồi xuống ngay,con còn nhỏ mà hư vậy.
Tý liền nói:
- Đó là que diêm,nhưng mà thôi,nếu cô nghĩ như vậy thì cũng được.


Thân chào/chaomao_mduc
"

Hôm nay câu chuyện của bác chaomao_mduc làm cho bác Tâm phạm quy. Thấy người khác phạm quy, hổng lẽ mình cũng thế sao?
Ngày hôm nay thay đổi không khí tí nha . Thêm 1 clip hài minh họa cho câu chuyện tiếu lâm của chaomao_mduc. AE thông cảm ngày mai mình không onl được. Clip hài này đáng ra để mai.

 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Kakaka....bác Chiêu chắc là trúng tủ cái vụ chuyện hài này rồi. Hôm nay vậy mà lại hay, làm mình có thêm ý định là hàng tuần vào mỗi ngày thứ Năm các bác nên post vào đây những câu chuyện cười tẹc ga để anh em giảm stress. Nhờ bác Chiêu phụ trách nhé...rất mong được các bác ủng hộ.
Thân chào, tinatino
 

Tiger lee

www.chaomao.org
Kakaka....bác Chiêu chắc là trúng tủ cái vụ chuyện hài này rồi. Hôm nay vậy mà lại hay, làm mình có thêm ý định là hàng tuần vào mỗi ngày thứ Năm các bác nên post vào đây những câu chuyện cười tẹc ga để anh em giảm stress. Nhờ bác Chiêu phụ trách nhé...rất mong được các bác ủng hộ.
Thân chào, tinatino

Riêng em, em ko giám post bài sợ bị Anh Tâm cảnh cáo qua, để khi nào nhậu em hứa sẽ kể cho Anh em nghe he he he.
 

Leebul

Quản lý nhiều BOX
Chào cả nhà..! lâu rồi không kể chuyện nè..
Hôm nay mạo muội post một câu chuyện xưa để ace cuối tuần có nhiều thời gian hơn để đọc và suy ngẫm
Câu chuyện hơi dài nhưng mình thích cách hành văn và thông qua đó nó thể hiện được bản lĩnh và tính cách khác nhau của từng nhân vật..
:)
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ bên gia đình và những chú chim thân yêu..
Thân/Leebul

Đức Nhẫn Nhục

Ở đời nhục là điều khó nhịn nhất. Cho nên có câu rằng "Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục" nghĩa là "thà chịu chết, chớ không chịu nhục". Nhịn được những điều người ta không thể nhịn được, dung được những đều người ta không thể dung được, phải người độ lượng lớn, kiến thức cao, căn bản vững.

Tô Đông Pha đời Tống nói rằng:
- Kẻ mà gọi là hào kiệt tất phải có tiết khí hơn người. Nhơn tình có chỗ không thể nhịn được, nên kẻ thất phu gặp nhục thì tuốt gươm đứng dậy, vươn mình xốc đánh. Cái đó chưa đủ gọi là dũng. Nhưng bậc đại dũng thình lình gặp những chuyện phi thường cũng không kinh, vô cớ bị những điều ngang trái cũng không giận. Đó là nhờ chỗ hoài bão lớn, lập chí cao vậy.

Chữ Nhẫn theo lối viết mô phỏng Hán tự

Vua nước Việt (chú ý: Việt này ko phải là Việt Nam ) là Câu Tiễn đánh Ngô bị thua to. Vua nước Ngô là Phù Sai buộc Câu Tiễn phải sang Ngô làm tôi tớ.
Câu Tiễn cùng bầy tôi là Phạm Lãi sang Ngô, vào ra mắt Phù Sai, trần vai áo sụp lạy dưới thềm, và nói:
- Tôi là Câu Tiễn nước Việt, vì không biết sức mình đến nỗi đắc tội với Đại Vương, nay Đại Vương xá tội, cho được sang hầu hạ, thật cảm nghĩa vô cùng.
Phù Sai truyền xây một thạch thất bên mộ của Hạp Lư, giam vua tôi Câu Tiễn. Mỗi khi Phù Sai đi chơi, bắt Câu Tiễn dắt ngựa. Người nước Ngô trông thấy, cười bảo nhau:
- Kìa, vua nước Việt!
Câu Tiễn cứ cúi gầm mặt, không nói không rằng.

Ở nơi thạch thất ngót ba năm, Câu Tiễn lo việc giữ ngựa, hốt phân, quét chuồng, phải chịu không biết bao nhiêu sỉ nhục. May nhờ có Phạm Lãi sớm tối hầu hạ, không rời nửa bước, và luôn luôn kiếm lời an ủi, khuyến khích.
Thấy Câu Tiễn lúc nào cũng rụt rè khúm núm, suốt ngày lo làm lụng như kẻ tôi đòi, Phù Sai khinh thường cho là kẻ khiếp nhược, ý muốn tha. Ngũ Tử Tư can:
- Ngày xưa vua Kiệt giam vua Thang, vua Trụ giam Văn Vương mà không giết, đến lúc đạo Trời quay lại chuyển họa thành phước, vua Kiệt bị vua Thang đuổi, vua Trụ bị nhà Châu diệt. Nay Đại Vương giam Câu Tiễn mà không giết, tôi e nước Ngô sắp có cái họa của nhà Hạ và nhà Thương đó.

Nghe lời Ngũ Tử Tư nói phải, Phù Sai trở muốn giết Câu Tiễn, bèn sai người triệu vào cung. Câu Tiễn được tin, sợ hãi. Phạm Lãi nói:
- Đại Vương đừng sợ. Vua Ngô giam Đại Vương đã ba năm mà không nỡ giết, huống chi bây giờ. Xin Đại Vương cứ an tâm vào yết kiến.
Câu Tiễn vào chầu chực ngót ba ngày mà Phù Sai không lâm triều. Ngày thứ ba, kẻ cận thần là Bá Hi (còn gọi Bá Bì) ở trong cung ra truyền cho Câu Tiễn trở về thạch thất. Câu Tiễn lấy làm lạ hỏi. Bá Hi đáp:
- Đại Vương nghe lời Ngũ Viên định giết Ngài nên sai triệu đến, nhưng bỗng bị cảm hàn không thể dậy được. Vào thăm bệnh thấy thế tôi bèn tâu cùng Đại Vương rằng: "Muốn trừ hoạ phải làm phúc. Nay vua Việt chầu chực ở đây chỉ đợi ngày đem giết, lòng ta thán cảm động đến trời. Đại Vương tạm tha cho về thạch thất, đợi Đại Vương khỏi bệnh rồi sẽ định liệu". Đại Vương nghe lời của tôi tha cho Ngày trở về thạch thất đó.

Câu Tiễn bái tạ, về thạch thất, ngót ba tháng vẫn không nghe tin tức của Phù Sai. Phạm Lãi bấm quẻ rồi nói:
- Phù Sai không chết, đến ngày Kỷ Tị thì bớt, qua ngày Nhâm Thân thì khỏi hẳn. Bây giờ Đại Vương cố xin vào thăm, và phải nhẫn nhục nếm phân của Phù Sai rồi lại mừng mà nói kỳ khỏi bệnh. Đến kỳ bệnh khỏi thật, tất nhiên Phù Sai phải cảm ơn mà tha cho Đại Vương.
Câu Tiễn ứa nước mắt nói:
- Ta đây dẫu chẳng ra gì cũng là một ông vua, không lẽ phải chịu nhục nếm phân cho người ta sao?
Phạm Lãi đáp:
- Ngày xưa vua Trụ giam Văn Vương nơi Dũ Lý, giết con Văn Vương là Bá Ấp Khảo rồi làm mắm đem vào cho Văn Vương ăn. Thế mà Văn Vương vẫn chịu nhục, ăn thịt con. Ta muốn làm đại sự cần gì những điều nhỏ mọn. Vua Ngô tính nết đàn bà, không có lòng quả quyết, nay tha mai giết, nếu không dùng kế ấy đánh vào tình cảm thì làm sao thoát nạn được.

Câu Tiễn gạt lệ theo lời, đến nói cùng Bá Hi:
- Tôi nghe Đại Vương bị bệnh trong lòng hồi hộp, ăn ngủ không yên, xin Ngài cho tôi theo vào thăm cho trọn tình thần tử.
Bá Hi nói:
- Ngài có lòng tốt, xin đợi tôi chuyển tấu đã.
Bá Hi vào yết kiến Phù Sai, thuật lại lời nói của Câu Tiễn. Đang lúc đau buồn bã, Phù Sai nghe nói động lòng thương bèn chấp thuận cho vào.

Câu Tiễn vào gặp lúc Phù Sai "chột bụng", Câu Tiễn sụp lạy trước gường, thưa:
- Khi tôi ở Đông Hải có học cách nếm phân mà biết được bệnh chóng hay chậm.
Đoạn khoanh tay đứng chờ Phù Sai đại tiện xong, bước đến lấy tay bốc nếm. Nếm xong sụp lạy một lần nữa và tâu:
- Tù nhân xin chúc mừng Đại Vương. Bệnh Đại Vương đến ngày Kỷ Tị thì bớt, sang tháng ba vào ngày Nhâm Thân thì khỏi hẳn.
Phù Sai hỏi:
- Vì sao biết được ?
Tâu:
- Y sư dạy tôi rằng phân là cốc vị, hễ thuận thời khí thì sống, trái thời khí thì chết. Nay tù nhân nếm phân Đại Vương thấy vị đắng mà chua, hợp với thời khí xuân hạ phát sinh, nên mới biết được.

Phù Sai cảm động nói:
- Câu Tiễn đối với ta thật hơn thần tử đối với quân vương. Ta chưa thấy ai chịu nếm phân để đoán bệnh bao giờ!
Thấy Bá Hi đứng cạnh Phù Sai bèn hỏi:
- Quan Thái Tể có nếm được không ?
Bá Hi sụp lại đáp:
- Tôi rất yêu Đại Vương, song việc này không sao làm được
Phù Sai nói:
- Chẳng riêng gì quan Thái Tể, cho đến Thái Tử của ta cũng không thể làm được việc ấy.

Đoạn truyền tha Câu Tiễn, không bắt về thạch thất nữa, cho tự tiện tìm chỗ ở. Đợi khi nhà vua khỏi bệnh sẽ cho về nước.
Câu Tiễn lạy tạ lui ra. Từ ấy được thong thả, nhưng vẫn giữ việc nuôi ngựa như xưa.
Rồi quả nhiên Phù Sai khỏi bệnh đúng như lời Câu Tiễn. Nhà vua cho rằng Câu Tiễn là kẻ tận trung với mình, truyền bày tiệc trên Vân Đài, cho Câu Tiễn vào dự. Câu Tiễn vẫn khiêm tốn, ăn mặc theo lối tù nhân, Phù Sai truyền tắm gội và ban mũ áo. Câu Tiễn hai ba lần tạ từ rồi mới nhận. Phù Sai nói cùng các quan:
- Câu Tiễn là người nhân hậu, ta không nên làm nhục lâu. Ta sắp tha tội cho về nuớc, nên nay tiếp đãi tử tế.
Các quan mời Câu Tiễn vào tiệc. Ngũ Tử Tư tức giận ra ngoài. Sáng hôm sau vào tâu:
- Hôm qua Đại Vương lấy lễ khách mà đãi kẻ thù, là nghĩa làm sao? Câu Tiễn là kẻ nham hiểm, bên trong chứa gươm đao, bên ngoài giả cách cung kính. Những người như thế thật đáng đề phòng. Sao Đại Vương không thấy cái hại về sau? Đại Vương bỏ lời trung thực, nghe lời nịnh bợ, nghĩ điều nhân nhỏ, nuôi kẻ thù lớn. Thật khác nào buông nắm lông trên than hồng mà mong cho lông khỏi cháy, ném quả trứng xuống đá mà mong cho trứng không bể là nghĩa gì?

Phù Sai lắc đầu nói:
- Ta bị bệnh đã ba tháng, quan Tướng Quốc không có một lời hỏi thăm, không có một lễ mọn dâng hiến. Còn Câu Tiễn bỏ nước sang đây, đem thân làm tôi tớ, chịu nếm phân ta để xét bệnh. Nếu quan Tướng Quốc bảo ta giết kẻ ấy thì còn gì nhân luân. Ta không muốn vì lời Tướng Quốc mà trở thành kẻ bất nhân bất nghĩa.
Ngũ Tử Tư thưa:
- Đại Vương xét việc như thế là lầm to! Khi con hổ thu mình lại thì tất muốn chụp mồi đấy, con ly rút cổ lại thì tất định đánh cướp đấy. Vua Việt vào làm tôi nước Ngô, lòng không thể không oán hận. Kẻ oán hận mà giữ được lòng kiên nhẫn thì thật là thâm độc. Bây giờ Câu Tiễn cúi xuống nếm phân của Đại Vương, nhưng chắc gì sau này không ngẩng lên để ăn bộ lòng của Đại Vương. Đại Vương không xét để mắc mưu kẻ thâm độc, thì thật là nông cạn lắm.
Phù Sai nói:
- Quan Tướng Quốc chớ nói nữa. Ý ta đã quyết, can ngăn có ích chi.
Ngũ Tử Tư tức giận trở về dinh.
Ba hôm sau, Phù Sai bày tiệc nơi Sà Môn, đưa Câu Tiễn về nước. Các quan triều thần đều đến chúc mừng, chỉ có Ngũ Viên không có mặt. Phù Sai bảo Câu Tiễn:
- Ta cho hiền hầu về nước, hiền hầu nên nhớ ơn, chớ có đem lòng oán hận.
Câu Tiễn sụp lạy, thưa:
- Đại Vương không nỡ giết kẻ cố cùng, cho được sống mà về nước, đời đời tôi nguyện không dám quên ơn. Trời cao thăm thẳm soi xét lòng tôi. Nếu tôi phụ Ngô thì trời nào dung thứ.

Phù Sai nói:
- Người quân tử chớ có hai lời.
Câu Tiễn sụp lại, nước mắt đầm đìa. Ai nấy đều cho là thật tâm quyến luyến. Phù Sai cầm tay Câu Tiễn đưa lên xe, và đứng trông theo cho đến lúc xe đi khuất.
Năm ấy là năm thứ 26 đời vua Kính Vương nhà Châu.
Câu Tiễn trở về nước ngày đêm lo việc phục thù. Phù Sai chẳng hề lưu ý đến, chỉ một mực kiêu ngạo và say đắm trong cuộc truy hoan...thành ra nước Ngô dần dần suy, nước Việt dần dần thịnh.

Hai mươi năm sau Câu Tiễn cất binh đánh Ngô. Phù Sai đại bại bỏ kinh thành chạy đến Vu Toại. Câu Tiễn đem quân vây bốn mặt, bắt Phù Sai phải tự tử.
Thế là nước Ngô bị diệt và Câu Tiễn rửa được cái nhục thạch thất ở Cối Kê.
Trước kia nếu Câu Tiễn không chịu nổi cái nhục ấy mà tự sát, hay làm càn đến phải thiệt thân, thì nước Việt không mong gì khôi phục. Lòng kiên nhẫn của Câu Tiễn thật là phi thường. Mà sở dĩ có thể nhẫn nhục được đến thế là vì Câu Tiễn có hoài bão lớn, lập chí vững...


( St. )
 

leo25788

New member
Anh hùng

Anh hùng

Give them hope!
Hãy cho họ niềm hy vọng!

Trong một bộ phim chiến tranh (từng được nhắc đến trong buổi offline tại HN), tôi có trích lại câu nói này. Rằng khi khó khăn đến cùng cực, chúng ta vẫn cần niềm tin, niềm hy vọng, lòng dũng cảm, tình yêu, niềm tự hào. Điều chúng ta đang cần là những ngọn cờ, những anh hùng để chúng ta noi theo. Có lẽ không chỉ chúng ta, mà toàn thế giới đều cần những anh hùng. Vì thế Spiderman, Avengers hay Batman mới có thể trở nên những siêu phẩm kiếm tiền hàng trăm triệu đô.

Hôm nay, mở ra coi lại phim đó, vẫn những cảm xúc mạnh mẽ đó... nhưng tôi bắt đầu nghĩ khác. Điều chúng ta cần là trở thành anh hùng của chính mình.

Điều chúng ta cần
là chính mình vượt qua mình,
là thấy mình có ích cho mọi người,
là thấy mình tìm được ý nghĩa của những việc mình làm,
là từng bước một vươn lên hơn những gì mình làm được ngày hôm qua,
là chính mình tạo ra những thành quả, dù nhỏ cũng góp phần thay đổi thế giới quanh ta.

Làm anh hùng với chính mình khó hơn với người khác. Vì bạn không thể đánh lừa bản thân mình.

Nhưng bạn hoàn toàn có thể trở thành anh hùng của tôi.
Bạn cũng có thể trở thành anh hùng của chính bạn.

Tìm ra một anh hùng cho bạn không dễ.
Trở thành anh hùng cho chính bạn càng không dễ.

Con đường vạn dặm kia, đang chờ bạn đi bước đầu tiên...
(ST)
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
Câu chuyện ngày hôm nay, thứ 7 ( 4/8/2012) là một câu chuyện ngắn với tựa đề rất ngắn :
MUỐI.
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già .Anh ta lúc nào cũng bi quan và fàn nàn về mọi khó khăn .
* Đối với anh , cuộc sống chỉ có những nỗi buồn , vì thế học tập cũng chẳng hứng thú hơn gì .
Một lần , khi chàng trai than fiền về việc mình học mãi mà không tiến bộ , người thầy im lặng lắng nghe , rôì đưa cho anh một thìa muối thật đầy và một cốc nước nhỏ .
-Con cho thìa muối này hòa vào cốc nước , rồi uống thử đi !
Lập tức chàng trai làm theo rồi uống thử , cốc nước mặn chát .
Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một thìa muối đầy xuống nước .
-Bây giờ con nếm thử nước ở trong hồ đi !
-Nước trong hồ vẫn vậy thôi , thưa thầy .Nó chẳng hề mặn chút nào .
Người thầy chậm rãi nói :
-Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn nó giống như thìa muối này thôi .Nhưng mỗi người hòa tan nó theo một cách khác nhau .Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước, thì nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời .Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước , họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích cho bản thân mình !
-----------------
Thân chào, tinatino
 

chào mào bổi

Ban Phát Triển Diễn Đàn
Câu chuyện này rất hay, mình rất thích câu chuyện này, cám ơn bác Tâm nhé, Sĩ nhé, lúc đầu hình như Sĩ đã gửi rồi. Thank
 

cmnhatrang

Chào mào & Anh em
uhm câu chuyện thật hay, đúng tâm trạng mình đang có, cám ơn bác Tâm với câu chuyện "Muối".
Chúc ACE luôn vui!!!
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
chuyện của ngày hôm nay : CN 05/08/2012.
Tô mì của người lạ

***** Tối hôm đó Sue cãi nhau với mẹ, rồi không mang gì theo cô đùng đùng ra khỏi nhà. *Trong lúc đang lang thang trên đường phố, cô mới nhớ ra rằng mình chẳng có đồng bạc nào trong túi, thậm chí không có đủ mấy xu để gọi điện về nhà.
****** Cùng lúc đó cô đi qua một quán mì, mùi thơm bốc lên ngào ngạt làm cô chợt cảm thấy đói ngấu. *Cô thèm một tô mì lắm nhưng lại không có tiền!
****** Người bán mì thấy cô đứng tần ngần trước quầy hàng bèn hỏi: "Này cô bé, cô có muốn ăn một tô không?"
****** "Nhưng... nhưng cháu không mang theo tiền..." - cô thẹn thùng trả lời.
****** "Được rồi, tôi sẽ đãi cô - người bán nói - Vào đây, tôi nấu cho cô một tô mì".
****** Mấy phút sau ông chủ quán bưng tới cho cô một tô mì bốc khói. *Ngồi ăn được mấy miếng, Sue lại bật khóc.
****** "Có chuyện gì vậy?" - ông ta hỏi.
****** "Không có gì! Tại cháu cảm động quá!" - Sue vừa nói vừa lấy tay quẹt nước mắt.
****** "Thậm chí một người không quen ngoài đường còn cho cháu một tô mì, còn mẹ cháu, sau khi cháu cự cãi đã đuổi cháu ra khỏi nhà.* Chú là người lạ mà còn tỏ ra quan tâm đến cháu, còn mẹ cháu ... bả ác độc quá!"
*- cô bé nói với người bán mì...
****** Nghe Sue nói, ông chủ quán thở dài: "Này cô bé, sao lại nghĩ như vậy? Hãy suy nghĩ lại đi, tôi mới chỉ đãi cô có một tô mì mà cô đã cảm động như vậy, còn mẹ cô đã nuôi cô từ khi cô còn nhỏ xíu, sao cô lại không biết ơn mà lại còn dám cãi lời mẹ nữa?"
****** Sue giật mình ngạc nhiên khi nghe điều đó.
****** "Tại sao mình lại không nghĩ ra nhỉ? Một tô mì của người lạ mà mình cảm thấy mang ơn, còn mẹ mình đã nuôi mình hàng bao năm qua mà thậm chí mình chưa bao giờ tỏ ra quan tâm đến mẹ dù chỉ một chút.* Mà chỉ vì một chuyện nhỏ mình lại cự cãi với mẹ".
****** Trên đường về cô thầm nghĩ trong đầu những điều cô sẽ nói với mẹ: "Mẹ ơi, con xin lỗi. *Con biết đó là lỗi của con, xin mẹ tha thứ cho con..."
****** Khi bước lên thềm cửa, cô thấy mẹ đang mệt mỏi và lo lắng vì đã tìm kiếm cô khắp nơi.* Nhìn thấy Sue, mẹ cô nói: "Sue, vào nhà đi con. *Chắc con đói bụng lắm rồi phải không? Cơm nước mẹ nấu xong nãy giờ rồi, vào mà ăn ngay cho nóng..."
****** Không thể kềm giữ được nữa, Sue òa khóc trong tay mẹ.

****** "Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ cảm kích những hành động nhỏ mà một số người chung quanh làm cho chúng ta, nhưng đối với những người thân thuộc, nhất là cha mẹ, chúng ta lại xem sự hy sinh của họ là sự đương nhiên..."
****** Tình yêu và sự quan tâm lo lắng của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng ta được tặng từ khi mới chào đời.
****** Cha mẹ không bao giờ mong đợi chúng ta trả công nuôi dưỡng, nhưng..
****** Liệu có bao giờ chúng ta biết quý trọng sự hy sinh vô điều kiện này của cha mẹ chúng ta không?
-----------
Đọc bài này lại nhớ đến câu ca dao tụ ngữ mà chắc chúng ta ai cũng biết :
CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN,
NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA*
MỘT LÒNG THỜ MẸ KÍNH CHA
CHO TRÒN CHỬ HIẾU MỚI LÀ*ĐẠO CON
---------------/
Thân chào, tinatino
 

chaomao_mduc

Chào Mào Quảng Nam
Hôm nay 6/8/2012 là ngày đầu tuần. Để không khí cả tuần được vui vẻ, góp vui với ae câu chuyện vui nhé. Hehehe;););)

Đất nước vừa giải phóng, chính phủ có chính sách gộp các tỉnh lại với nhau để dễ quản lý.
Vì vậy, các tỉnh được gộp lại là:
- Quảng Bình + Quảng Trị + Thừa Thiên Huế được đặt tên: Bình-Trị-Thiên.
- Quãng Ngãi + Bình Định = Nghĩa Bình,
- Phú Yên + Khánh Hòa = Phú Khánh,
- Hà Nam + Nam Định + Ninh BÌnh = Hà Nam Ninh.
- Cao-Bắc-Lạng = Cao Bằng+Bắc Kạn+ Lạng Sơn….
Nhưng có 3 tỉnh không thể gộp lại được với nhau là: Kontum, Plei-ku, Daklak. vì không thể đặt tên được (Kon-Ku-Lắc, Lắc-Kon-Ku, KuKon-Lắc, ... ), nên chính phủ quyết định không gộp 3 tỉnh này

Thân chào/chaomao_mduc
 

Tâm Nano

Đại Sứ Chào Mào
anh đi công tác Plei...ku..... dài thườn thược biết ngày nào ra ... hehe
Anh đi cong tác campu...chia chiến lợi phẩm ở tù 3 năm.
Những đoạn thơ này trước đây vào khoảng những năm 88-90 đăng trên báo Tuổi Trẻ Cười mục thơ con cóc, cám ơn bác đã gợi nhớ về một thời xưa.
Thân chào, tinatino
 

Leebul

Quản lý nhiều BOX
Hôm nay 6/8/2012 là ngày đầu tuần. Để không khí cả tuần được vui vẻ, góp vui với ae câu chuyện vui nhé. Hehehe;););)

Đất nước vừa giải phóng, chính phủ có chính sách gộp các tỉnh lại với nhau để dễ quản lý.
Vì vậy, các tỉnh được gộp lại là:
- Quảng Bình + Quảng Trị + Thừa Thiên Huế được đặt tên: Bình-Trị-Thiên.
- Quãng Ngãi + Bình Định = Nghĩa Bình,
- Phú Yên + Khánh Hòa = Phú Khánh,
- Hà Nam + Nam Định + Ninh BÌnh = Hà Nam Ninh.
- Cao-Bắc-Lạng = Cao Bằng+Bắc Kạn+ Lạng Sơn….
Nhưng có 3 tỉnh không thể gộp lại được với nhau là: Kontum, Plei-ku, Daklak. vì không thể đặt tên được (Kon-Ku-Lắc, Lắc-Kon-Ku, KuKon-Lắc, ... ), nên chính phủ quyết định không gộp 3 tỉnh này

Thân chào/chaomao_mduc

Keke..đầu tuần cười khí thế quá nhỉ..
Lý do không gọp được là chưa có sự thống nhất
Bổ sung cho mduc nè..

Thiếu một tỉnh đại diện cho Cao Nguyên nữa là Lâm Đồng
Tên đầy đủ cho có anh có em phải là Đồng - Lắc - Kon - Ku ...:D

Chúc cả nhà một tuần mới vui vẻ - cv hiệu quả !

Thân/Leebul
 
Top